Tuấn Khải tò mò không biết cô vợ nhỏ đang kể chuyện gì về mình cho các em của cô ấy nghe nên anh lại nhắn: " Anh gọi điện thoại em ấn nút nghe rồi để vậy để anh có thể nghe câu chuyện em kể về anh không? ". Nhã Uyên không ngờ anh chồng già cũng có tính trẻ con nên gửi qua cho anh một cái hình mặt cười, anh nhận được tin nhắn của vợ mà tù mù chẳng hiểu cô nghĩ gì nên cứ gọi điện thoại trực tiếp. Nhã Uyên thật ra cũng rất nhớ anh nên cô không một động tác thừa liền ấn nút nghe rồi để ngay chỗ mình nằm và tiếp tục câu chuyện của mình: " Các em có biết không, chàng hoàng tử này rất hay cáu giận lúc nào mặt cũng nhăn nhó như muốn đã văng tất cả mọi thứ trên đường cản trở anh ta đi lại....."
Giọng của Nhã Uyên cứ vậy đều đều vang lên trong điện thoại và anh Tuấn Khải khi nghe câu chuyện cô kể về chàng hoàng tử ấy thì bất giác miệng anh mỉm cười rồi ngủ từ lúc nào không hay.Mà ở nhà Nhã Uyên các em cũng đã ngủ nên cô dừng câu chuyện cầm điện thoại lên áp vào tai đang định nói với anh mấy câu nhưng khi cô nghe thấy hơi thở của anh đều đều trong điện thoại thì cô biết anh cũng đã ngủ nên cô mạnh dạn nói ba chữ:" Em nhớ anh " thật nhỏ mà có lẽ chỉ đủ mình cô nghe rồi vội vàng tắt điện thoại.
Sáng hôm sau Nhã Uyên theo mẹ đi chợ mua thịt và vài thứ nguyên liệu cần thiết để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-chung-ta-li-hon-thoi/966338/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.