Một người tỉnh dậy sau giấc mơ kinh hoàng như Nhã Uyên lúc này thì toàn cơ thể cô đã ướt nhẹp mồ hôi, cô hơi ngước đầu lên nhìn khuôn mặt của anh Tuấn Khải rồi đưa tay sờ lên sống mũi cao mà trong lòng thầm nghĩ:" Không biết anh ấy ăn gì mà mũi cao vậy chứ? Chẳng bù cho mình mũi tẹt xấu quá..."
Sau một lúc nằm chiêm ngắm nhan sắc cực phẩm của anh chồng già khó nết thì Nhã Uyên nhìn ra ngoài trời qua lớp cửa kính thì thấy những tia nắng sớm mai đang bắt đầu ló dạng và những chú chim cũng bắt đầu bay nhảy hót líu lo trên những cành cây. Một buổi sớm mai thật yên bình khiến Nhã Uyên không muốn rời giường mà hơn hết là vì cô đang còn tham lam hơi ấm từ cơ thể của anh Tuấn Khải truyền qua cho cô.
Nhưng thường ngày cô vẫn hay dậy sớm quen giấc rồi nên không muốn nằm ườn ra với lại cả cơ thể mồ hôi nhớp nháp bám vào người rất khó chịu nên cô nhẹ nhàng gỡ tay của anh Tuấn Khải ra để rời giường đi tắm, nhưng cô chẳng thể nhấc nổi cánh tay của anh không phải vì nó nặng mà là tay anh giống như có thoa một lớp keo siêu dính thì phải. Nhã Uyên loay hoay một lúc thì cũng gỡ được tay của anh ra nhưng cô còn chưa kịp ngồi dậy thì đã bị anh Tuấn Khải kéo nằm ngược trở lại giường và mắt anh thì nhắm nhưng giọng của anh ồm ồm vang lên:
- Suốt đêm qua cầu xin tôi dừng lại nghỉ ngơi mà sao mặt trời vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-chung-ta-li-hon-thoi/966335/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.