Anh Tuấn Khải hé mắt nhìn thấy Nhã Uyên lấy chăn đắp lên ngang ngực cho anh thì anh lại cố tình hất chăn ra miệng lè nhè kêu nóng và khó chịu. Nhã Uyên nhớ ra lần trước mẹ đã dạy cô cách nấu nước gừng mật ong giải rượu mà ở trong phòng này thì làm gì có sẵn những thứ ấy nên cô chỉ đành rót tạm cho anh ly nước ấm rồi đỡ người anh lên để anh uống.
Anh nhìn thấy rõ cô cẩn thận chăm sóc mình như vậy thì cũng phối hợp uống hết ly nước rồi cố tình ngả vào lòng cô nhưng cô lại đỡ anh nằm trở lại giường, Nhã Uyên thấy anh lần này say rượu chịu hợp tác thì cô đưa tay bẹo má của anh rồi nói:
- Lần này anh cũng say nhưng sao lại nghe lời và dễ thương vậy kia chứ? Nếu như lần trước anh không....thì có lẽ tôi cũng không phải chịu nhục để anh nói này nói kia đâu. Mà thôi, coi như lần đấy tôi bị chó cắn mất miệng thịt vậy....
Nhã Uyên nói xong đang tính rời đi thì anh Tuấn Khải đưa tay nắm lấy tay cô không chịu buông mặc cho cô có cố gỡ tay anh ra thì cũng không được mà mắt anh vẫn nhắm tịt nên cô đành để anh nắm tay mình đợi anh ngủ say rồi sẽ thử gỡ ra xem sao?. Nhưng anh Tuấn Khải đâu chỉ nắm tay không mà còn lợi dụng cơ hội kéo mạnh người Nhã Uyên khiến cô ngã xấp lên ngực anh, khi mái tóc của Nhã Uyên lướt qua mũi của anh thì anh không nhịn được mà lẩm bẩm nói:
- Thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-chung-ta-li-hon-thoi/966323/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.