Tuấn Khải nghĩ dù gì hai người họ dù có là vợ chồng hợp đồng đi chăng nữa thì trong thời gian này anh cũng phải giữ phẩm hạnh của cô chứ cứ ăn mặc thế kia mà đi ra ngoài thế nào cũng bị mấy thằng choai choai nó tán tỉnh cho xem. Nhã Uyên sau khi thay cái váy màu trắng ra thì lại mặc một cái váy len màu đen tay dài ôm sát cơ thể, khi cô vừa bước ra khỏi nhà tắm thì anh Tuấn Khải vẫn đứng ở cửa nhìn cô chằm chằm với ánh mắt hình viên đạn.
Cô mặc kệ thái độ khó chịu của anh mà đi ra lấy túi xách muốn rời khỏi phòng nhưng ông chồng với bản mặt hằm hằm vẫn không tránh đường, lần này cô khôn hơn nhấc chân dùng hết sức đạp một cái thật mạnh lên chân anh khiến anh bị đau nhảy tưng tưng kêu đau oai oái. Cô liền lợi dụng cơ hội chạy thoát ra ngoài đi xuống tới cửa chính thì gặp ba chồng đang đứng đợi cô, vừa nhìn thấy con dâu liền dúi vào tay cô một xấp tiền nói:
- Con cứ lấy tiền này mà đi mua xắm những gì con cần... nhớ không cần phải tiết kiệm nghe không?
Nhã Uyên rất ngại chuyện tiền bạc nhưng ba chồng đã đưa như vậy thì cô cũng không tiện từ chối nên cầm tiền cất vào giỏ xách rồi nói:
- Dạ thưa ba con sẽ mua những thứ cần thiết để tạo bất ngờ cho mẹ thôi....để lát con mua xong còn dư tiền con xin gửi lại ba nha.
- Cái con bé này....con thích gì thì cứ mua không phải tiết kiệm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-chung-ta-li-hon-thoi/966314/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.