Sau ngày hôm đó trở về, quả nhiên đúng như những gì mà Kiến Hy đã suy đoán từ trước, anh ngoại trừ bị Hàn Phú và Lý Khải mắng vài câu thì hoàn toàn an toàn.
Riêng người nào đấy thì lại trái ngược…
Tam tiểu thư ngồi trên cái sofa màu trắng, tay chân bị băng kín mít như xác ướp và đang ngồi yên cho Lý Khải đắp thuốc vào miệng, Lý Khải hệt như bà mẹ bỉm sữa, liên tục cằn nhằn, thậm chí còn độc ác làm mạnh tay làm tam tiểu thư đáng thương liên tục chảy nước mắt và hít vào khí lạnh.
“Còn khóc sao? Biết đau vậy sao còn đi gây chuyện với người ta?”
“Em có gây chuyện đâu!! Là bọn họ muốn bắt cóc em với tiểu Hy chứ bộ…” Tam tiểu thư uất ức nhếch nhếch môi vì đau, trừng mắt nhìn kẻ đầu xỏ nào đó.
Lý Khải tặc lưỡi tức giận búng vào đôi má đang sưng đỏ của tam tiểu thư làm cô rên lên đầy đau đớn, anh oán “Thôi đi, anh đã nghe Kiến Hy kể rồi, là em đi gây chuyện với người ta, rồi còn đánh nhau nữa. Em nghĩ anh ngu không biết à? Để anh nói cho em biết nhé em đã bla bla bla”
Tam tiểu thư chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, màng nhĩ run lợi hại và hai mắt muốn hoa đi, nước bọt thì liên tục bắn vào mặt làm cô chóng cả đầu liên tục ngã nghiêng vì công phu sư tử hóng của Lý Khải. Cô oán hận nghiến răng nghiến lợi, Kiến Hy ơi là Kiến Hy, uổng công em bảo vệ anh như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-nho-nuoi-tu-be-lao-cong-nuoi-tu-be/2267305/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.