Tam tiểu thư đứng run rẩy trước cửa lớp, hai chân liên tục giật theo điệu lambada, mặt cô tái xanh và đỏ bừng như trái gấc, thẹn thùng a, chưa sẵn sàng gặp lại tiểu bánh bao nha…
“Nhanh lên nào!”- Hàn Phú mất kiên nhẫn, vươn tay đẩy mạnh tam tiểu thư vào lớp, chân trái vừa bước vào tam tiểu thư đã mang bộ dáng ăn trộm, nhìn quanh ngó quất một hồi và thầm thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo, bánh bao không có đây.
Chắc là lại đi tìm mình rồi… Tam tiểu thư tự nhủ.
Tam tiểu thư cả người tràn đầy bất an mơ hồi, cắn răng trừng Á Khôi, hy vọng thằng nhóc mau mau dẹp tập nhanh một chút hộ cô để cô mau chóng chạy ra khỏi cái nơi ngột ngạt này.
Tam tiểu thư đang suy nghĩ đến việc sẽ chuyển lớp, chuyển sang lớp Hàn Phú thì sao nhỉ? Cô giáo Đào là một người dễ dụ a…
Một góc khác, Gia Phong đổ mồ hôi hột, liếc mắt ủy khuất nhìn tên con trai mặt non cao hơn mình nữa cái đầu đang nắm cổ áo cậu lôi đi sền sệt, chất giọng ngoại quốc lơ lớ kia liên tục càm ràm: “Mau đi, tôi phải tìm được con nhỏ đó, cậu biết nó ở đâu thì mau dẫn tôi đến đó!”
“Tôi nói này đại ca à, dù sao cũng là sợi dây chuyền rẻ tiền, cậu muốn bao nhiêu cái tôi sẽ gửi xe tải đến nhà lấp đầy cai bồn cầu nhà cậu, cần gì đày đọa chúng tôi thế chứ…”- Gia Phong rên rỉ lăn lộn giãy dụa muốn trốn thoát, bắt đầu giở trò con nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-nho-nuoi-tu-be-lao-cong-nuoi-tu-be/2267290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.