Sau câu hỏi đó của anh hai, tam tiểu thư liền triệt để im lặng suốt cả quảng đường đi, không ai biết cô suy nghĩ điều gì, chỉ biết tam tiểu thư lưu manh ngày thường hay hi hi ha ha cười đùa phút chốc khuôn mặt bỗng nghiêm túc hơn, cô khẽ chống cằm mà nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn quang cảnh đang trôi qua vùn vụt trước mắt không biết đang trầm tư điều gì.
Tất cả đều im lặng vì không muốn làm phiền cô, hiếm khi thấy tam tiểu thư im lặng không nháo, đây quả là chuyện thoải mái nhất từ trước đến giờ.
Ái Liên Thành cũng không hỏi thêm, anh vuốt lại tóc và mỉm cười nhắn tin trên điện thoại.
Chẳng mấy chốc, xe hơi đã dừng lại trước cổng của trường Hàn Lâm Viện, tài xế chạy xuống trước để mở cửa xe, đoạn người đó nắm tay tam tiểu thư mà dìu cô xuống, dáng vẻ cực kỳ kính cẩn này làm cho vài học sinh lác đác đứng ở cổng phải trầm trồ khen ngợi. Ái Liên Thành thì khi vừa mở cửa xe đã nhanh chân phóng đi mất rồi, sau lưng còn có cả lũ fan la hét dí theo, nhìn khung cảnh muốn bao nhiêu hỗn loạn có bấy nhiên hỗn loạn.
Tam tiểu thư lúc này đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, cười bỉ ổi, rình ngay cửa xe, chỉ đợi khi Á Khôi vừa đặt chân xuống là bổ nhào đến, sờ mó eo làm cậu chàng đỏ mặt không dám nhìn mọi người nữa. Xung quanh, tiếng rì rào vang lên.
"Á nhìn kìa, đó chẳng phải là tam tiểu thư Ái Tư Dĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-nho-nuoi-tu-be-lao-cong-nuoi-tu-be/2267285/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.