Tam tiểu thư sau khi hộ tống các " tâm can bảo bối" của mình trở về phòng của họ thì triệt để chết lặng, câm nín, lặng thinh, cạn lời, trong phòng ba mươi giây ba hồn bảy phách trôi lạc vào không gian không tìm được đường về, nói là "về phòng của mọi người" nhưng thực chất là một cái phòng to đùng, gộp mấy cái giường lại với nhau, thật là thiếu tế nhị, để mấy tên con trai ngủ chung, lỡ xảy ra chuyện gì thì sao?Nhưng mà...trọng điểm không phải là chuyện đó, ai có thể giải thích cho bé biết tại sao cái giường hình Doraemon của bé lại nằm chình ình cạnh cửa sổ được không? Cái giường đãng ra phải yên vị ở căn phòng cuối cùng trên tầng ba chứ....
Rốt cuộc mới có vài tiếng mà chuyện gì đang xảy ra vậy?
Là ai chán sống rồi đụng chạm đồ của bé?
Và còn nữa, phòng của bé tại sao bị khóa rồi...? Tam tiểu thư đứng trước phòng mình, mặt đen như đít nồi, đôi mắt hoảng sợ điên cuồng vặn khóa, vặn vặn, văn không được thì đẩy, đá, ta đá đá chết ngươi! Nhưng cánh cửa kia vẫn thủy chung không hề xê cái mông ra.
Tam tiểu thư mang một bộ mặt than, linh hồn bị cuốn theo gió, lờ đờ như một hồn ma theo mông của Lý Khải đi dọn dẹp đồ. Vì bây giờ bé không còn biết làm gì nữa.
Tư Dĩnh cứ đứng mãi, bắt đầu bị ảo giác rằng mình cũng là một trong những đứa nhóc ở trạm mồ côi rồi.Ô hô, vậy nếu thế thì hôm nay tam tiểu thư sẽ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-nho-nuoi-tu-be-lao-cong-nuoi-tu-be/2267271/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.