Sáng hôm sau, Nhiên và Ali về thành phố. Cô ôm con trai bịn rịn.
- Mưa ngoan! Mẹ đi làm, xong rồi mẹ về với con nhé!
- Dạ!
Nhiên nhìn ba mẹ, nở nụ cười:
- Ba, mẹ! Con đi, cuối tuần con về. Ba mẹ nhớ uống thuốc đều nha.
- Con bé này, tuần nào cũng về mà lần nào đi cũng sướt mướt. Làm mẹ rồi còn mè nheo với ba mẹ à.
- Mẹ, con dù lớn vẫn là con của mẹ mà.
- Bà này, để tụi nó đi cho kịp chuyến xe. Nhiên à, Ali nó là ân nhân gia đình mình, đối đãi cho đàng hoàng nha con. Con giờ tự do rồi, cứ sống sao hạnh phúc là được. Ba mẹ ủng hộ con.
- Ba! Con biết ba thương con nhất mà.
- Thôi đi đi.
- Dạ, con chào ba mẹ! Bye mẹ đi Mưa.
- "Bái bai" ba mẹ!!
Nhiên dẫn Ali ra bến xe, mua 2 vé về thành phố. Ngoài bến xe ồn ào, bao nhiêu mùi tạp nham xộc vào mũi làm Ali khó chịu. Anh vừa định lên tiếng
- Có vé nào....
- Không có - Nhiên tưởng Ali lại hỏi "vé nào đi thẳng đến tim em".
- Sao em biết không có? - Bản thân em, em tự biết.
- Em làm chủ bến xe à?
- Ý anh là sao?
- Anh muốn vé đặc biệt, chỉ mình anh và em thôi. Nhiều mùi quá, anh không chịu được.
- Á, ý anh nói vé, là vé đặc biệt á.
- Còn vé gì khác nữa à?
- Hihihi! Không có. Nếu anh không chịu được mùi, mình đi máy bay cũng được, nhưng phải đặt vé trước. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-nhat/3786436/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.