Nhiên mang căn nhà ra ngân hàng thế chấp, tạm thời mượn vốn để lấy hàng. Đợt hàng để cửa khẩu đã lâu, phải đi lấy về rồi.
- Lượm à! Em phải đi cửa khẩu lấy hàng. Anh muốn đi cùng không? - Ừ! Chỉ cần đi với vợ, đi đâu cũng được.
- Xì!
Nhiên liếc yêu Lượm, miệng ngọt dữ. Nhiên muốn Lượm đi, vì sẽ đi ngang qua chỗ anh bị nạn, Nhiên sẽ tấp lại nghỉ chút, biết đâu sẽ gợi anh nhớ lại. Một công đôi chuyện. Nhiên điện thoại cho Đức:
- Đức à! Ngày mai em qua canh nhà giùm chị. Chị đi lấy hàng.
- Chị không để em chở à?
- Anh ta biết lái xe mà. Sẵn tiện chị ghé lại chỗ bị nạn, có lẽ hắn sẽ nhớ lại gì đó.
- Lỡ anh ta là lâm tặc, hãm trước giết sau, cướp xe thì sao? Chị nên để em đi cùng.
- Xùy! Em thấy lâm tặc nào giỏi và phong cách như hắn chưa. Hắn í, chỉ trong một đêm viết ra chương trình quản lí như trong siêu thị, từ camera thường, cũng tích hợp thành camera xài pin độc lập, kinh khủng chưa? Còn vụ hiếp giết á, nếu muốn chắc chị không ngồi đây nói chuyện được với em rồi. Với lại người dân tộc họ thật thà lắm. Em yên tâm trông nhà giúp chị, hen!
Hắn ta chất phác đến nổi đòi ăn "xúc xích" để so coi có đẹp như của hắn không. Nhiên nghĩ rồi cười ha hả.
- Chị Nhiên! Chị cười gì vui thế?
- À! Nghĩ lại phim hài hôm qua xem, mắc cười thôi. Chị cúp máy nhé.
- Vâng! Chị đi đường cẩn thận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-nhat/3786427/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.