Mấy lão đầu này ỷ ma cũ ức hiếp ma mới nhưng bọn họ đã chọn sai đối tượng để ức hiếp rồi. Bởi Lưu Ngọc không phải người dễ dàng để cho người ta bắt nạt. Dùng lý do đến trễ để chỉnh cô đúng là quá xem thường cô rồi.Cô nhìn vào đồng hồ trên cổ tay mình rồi cong khóe môi:
"Phó Tổng Phùng có phải ông có tuổi rồi nên lầm lẫn không? Còn 50 giây nữa mới đến giờ họp, sao ông lại nói tôi đến trễ"
Phùng Hưng và một số người lập tức nhìn vào đồng hồ đeo tay của chính mình, quả thực còn mấy mươi giây nữa mới đến giờ. Nhưng bị một con oắt con lẻo mép phản lại khiến Phùng Hưng cảm thấy mất mặt, nhưng ông không thể làm gì khác vì Lưu Ngọc không có nói sai.
Đúng như câu ỷ đông hiếp yếu, họ liên thủ với nhau để phản bác những ý kiến của Lưu Ngọc.
"Tôi nghĩ, dự án sản xuất ô tô điên cần phải được triển khai" - Lưu Ngọc nói lên ý kiến cá nhân.
"Không thể được, việc này tiêu tốn rất nhiều chi phí và không khả quan. Người dân đã quen với việc sử dụng xe sử dụng dầu rồi"
Những người khác cũng vì kính nể vị phó tổng kia mà ra sức "vuốt mông ngựa"
"Phùng phó tổng nói rất đúng, việc này không mấy khả quan"
"Đúng vậy, xe chạy bằng xăng dầu có gì không tốt. Mạo hiểm sản xuất xe chạy bằng điện phải sạc điện mất thời gian như thế thì có ai muốn dùng chứ"
...
Mặc cho mấy lời phản bác, Lưu Ngọc vẫn nguyên quan điểm của mình, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-vo-luu-manh/1246488/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.