Vuốt ve con mèo nhỏ -Lưu Ngọc đang say sưa ngủ trong lòng mình, Dương Tuấn Nam cưng chiều đặt lên tráng cô một nụ hôn.
"Bé ngốc! Em có biết là anh thích em lâu lắm rồi không?"
Câu nói này anh đã muốn đường đường chính chính nói với cô từ lâu rồi. Tiếc là vẫn chưa phải lúc. Anh thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.Ấn tượng đầu tiên của anh với Lưu Ngọc là cô "rất lưu manh".
Chuyện ấy xảy ra khoản chừng 4 tháng trước, trước khi Dương Tuấn Nam bị tai nạn...
Một toáng người tụ tập trước một căn nhà hoang. Trong đó có 2 nam thanh niên, một người đeo mặt nạ Anonymus (mặt nạ Hacker),một người đeo mặt nạ Solas (or Stalas - mặt nạ hình chim cú ma - một trong 72 con quỷ của Solomon- Hoàng tử của địa ngục - không độc ác nhưng cũng không hiền lành)
" Cậu có nghĩ là chúng ta bị lừa rồi không? Đây rõ ràng là một căn nhà hoang, lấy đâu ra "hàng" chứ!" - Anonymus nói với Solar
"Đến cũng đã đến rồi, dù có "hố" chúng ta cũng phải nhảy" - Solar rất bình thản.
"A Ha ha ha..."
Một tràng cười vang lên từ loa phóng thanh của nhà hoang.
" Ha! Là Thiên Ân các người ép ta phải làm đến bước đường này. Bùi Nguyên Hạo, hôm nay mày nhất định phải chết"
Ngay sau đó, là một tiếng nổ lớn - ngôi nhà phát nổ rồi bốc cháy.
"Khốn kiếp, lão già bỉ ổi, dám sử dụng cả mìn nữa. Tuấn...không....Nguyên Hạo cậu không sao chứ!" - Lương Bân kéo Dương Tuấn Nam bị ngã trên đất, chiếc mặt nạ Solar cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-vo-luu-manh/1246484/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.