Lưu Ngọc cùng Dương Tuấn Nam đến tiệm áo cưới Ngân Đông phố Thiên Kiều.
" Ngọc, chúng ta đến đây để làm gì?" - Tuấn Nam ngơ ngác hỏi Lưu Ngọc.
" Đến mua áo cưới, chúng ta sắp kết hôn!" - Lưu Ngọc tươi cười trả lời.
" Áo cưới, kết hôn là gì? Tiểu Nam không biết!"
Lưu Ngọc hơi đơ người một chút. Làm sao để đứa trẻ này hiểu được ý nghĩa thật sự của hai từ đó đây. Cô đành nói đơn giản để cậu ấy hiểu được.
" Kết hôn có nghĩa tương tự như kết tình thân vậy đó. Hai người kết hôn sẽ được sống chung với nhau, ăn cùng một bữa cơm, ngủ cùng một cái giường cho đến hết cuộc đời. Để minh chứng cho điều đó thì gia đình hai bên sẽ tổ chức một bữa tiệc, hai người kết hôn với nhau sẽ mặc áo thật đẹp, áo đẹp đó gọi là áo cưới ".
"Ồ! Vậy là Tiểu Nam và Ngọc sắp được sống cùng nhau! Mau mau đi chọn áo đẹp"
Sau khi hiểu được vấn đề, Tiểu Nam rất vui vẻ, kéo tay Lưu Ngọc đi vào tiệm. Vậy là từ giờ cậu sẽ được ở bên cạnh Ngọc rồi, không phải khóc lóc quậy phá nữa.
"Kính chào quý khách! Xin hỏi cô là cô Lưu phải không ạ?" - Một nữ nhân viên nồng nhiệt đón chào.
" Phải. Mấy hôm trước, quản gia của tôi có gọi cho cửa hàng các cô. Mấy bộ áo tôi đặt của nhà thiết kế Woan đã nhập về rồi phải không?"
" Đã về rồi! Mời cô đi theo tôi"
Nữ nhân viên dẫn cô vào bên trong, phía các bộ áo xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-vo-luu-manh/1246472/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.