Những tia nắng đầu ngày len lỏi qua rèm cửa sổ, chạm đến hai thân thể đang quấn lấy nhau, ngủ say trên giường.
" Oh Oh la la...đường cong em đấy mà..." - Tiếng chuông điện thoại của Lưu Ngọc bất chợt reo lên.
" Khốn kiếp! là kẻ nào chán sống, mới sáng sớm đac phá hỏng giấc mơ đẹp của bà " - Cô thét lên rồi quơ tay lấy điện thoại tối qua đã bị quăng trên sàn.
Màn hình điện thoại hiển thị một cái tên đáng ghét " Tô Hồ Ly ", là số điện thoại của Tô Thư Kỳ.
" Tốt nhất là cậu nên có chuyện quan trọng. Bằng không tớ nhất định sẽ đem cậu nướng chín để nhắm rượu" - Lưu Ngọc nghiến răng nghiến lợi mà nói.
" Có, tất nhiên có. Chuyện rất quan trọng, cực đỉnh siêu cấp quan trọng: cậu mau rời khỏi đó đi, chạy thật nhanh vào" - Tô Thư Kỳ không quên đùa bỡn bạn thân.
" Cái gì mà chạy? Tại sao phải chạy? Tốt nhất cậu nên nói rõ ràng!" - Lưu Ngọc cơ hồ không hiểu con " Tô Hồ Ly " kia hôm nay lại bày trò gì.
" Boss phu nhân - Mẹ của Dương Tuấn Nam sắp đến rồi đó. Bà ta không phải người 2 chúng ta có thể đối phối được đâu.Nhanh! cậu nhanh chạy khỏi đó đi! Trèo tường hay chui ống khói gì đó.Chỉ cần cậu trốn thoát là được " - Giọng của Tô Thư Kỳ bắt đầu có chút gấp gáp.
" Tớ có làm quái gì chọc đến bà ta. Sao lại phải chạy? " - Lưu Ngọc vẫn chưa hiểu được vấn đề.
" Tóm lại là cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-vo-luu-manh/1246455/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.