HAI người đi dạo ngoài sân, không khí vô cùng im lặng lạ thường. Bỗng anh lên tiếng phá vỡ bầu không khí đó
-Mẹ đã nói, vợ là người cùng anh đi đến hết đời, sẽ không bỏ anh, luôn luôn ở cùng anh.
Cô hơi sững người, dừng bước một chút rồi bỗng chốc đỏ mặt. Lắp bắp
-À, ừ
Anh hơi không hài lòng với câu trả lời này, bèn hỏi
-Em sẽ là vợ anh sao
-À...chắc vậy
Vẫn câu đó, anh khó chịu, rưng rưng mắt giọng làm nũng
-Em thấy khó chịu lắm đúng không, ai cũng bảo anh ngốc hết nên chẳng muốn...
-Không có không có, anh đừng khóc, ngoan nào.
Cô sợ anh khóc, lúng túng ôm anh vào lòng, vỗ về nói tiếp
-Là do em hơi ngại thôi, em sẽ là vợ anh
Anh ngước đôi mắt lung linh đầy nước nhìn cô, hỏi
-Thật không?
-Thật
Cô mỉm cười nhìn anh rút trong lòng ngực mình. Anh thật sự rất rất rất dể thương, như một đứa trẻ lớn xác. Anh bỗng kêu
-Đau, đau quá à
-Hửm
Anh dùng tay xoa xoa cái lưng, sau đó cô thấy vậy buông anh ra. Anh cao, cao rất cao luôn. Cô chỉ có 1m55 thôi, anh thì 1m9 lận, nên khi ôm cô thì anh phải cúi xuống rất thấp. Sau đó, hai người tiếp tục đi dạo, còn hai ông bà của hai gia đình đang đứng lấp ló ở bụi cây gần đó, nói chuyện
-Nè, ông thấy gì không, con trai mình còn biết làm nũng với vợ nữa kìa. Cũng đúng, hồi nãy nó nói đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-em-yeu-anh/2711153/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.