Loay hoay một hồi Cố Thiên Bắc và Nguyệt Hân cũng chịu đi chung với cô và anh. Chỉ khi đi chung, hai người mới thực sự an toàn. Nếu không, đám sát thủ kia lại phá đám, khiến cô và anh đến trễ bữa tiệc.
Bữa tiệc long trọng, mỗi năm có hai lần, một là sinh thần của Cố Quân, hai là sinh nhật của Cố Thiên Khanh.
Khách ra vào nhiều không đếm xuể, cũng vì vậy mà tạo điều kiện cho đám sát thủ dễ dàng lẻn vào trong. Tuy vệ sĩ đông, nhưng nhiều người ăn mặc như nhau, lại cầm theo thiệp mời, nhầm lẫn cũng không có gì lạ.
Nguyệt My Nhi đang tìm món gì đó để ăn, để bụng đói cả một buổi chiều, nó đánh trống đến sắp nổ cái bụng cô luôn rồi!
Phía sau, một người hướng về phía Nguyệt My Nhi mà đi đến, tiếng bước chân ngày một gần hơn. Cô nghe thấy, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, cầm ly nước ép lên nhấp nhẹ, quay người đối diện với người đó!
Cô ấy đi đến, cúi người chào cô, sau đó vui vẻ nói:
_ Chị dâu, chúng ta lại gặp nhau rồi!
_ Cô là... thư kí của Thẩm Tranh?
_ Chị còn nhớ em sao?
Nguyệt My Nhi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nếu như người vừa rồi không phải Hắc Ảnh mà là một người khác, chắc có lẽ cô đã bỏ mạng ở đây rồi!
Nguyệt My Nhi mỉm cười, cầm ly rượu đưa cho Hắc Ảnh, nhẹ nhàng hỏi:
_ Xin hỏi nên xưng hô thế nào đây?
_ Chị cứ gọi em là Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-doc-sung-minh-em/2932743/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.