Ba ngày sau, Nguyệt My Nhi kiếm cớ đi ra ngoài để đến tìm Duật Hành. Tốc độ làm việc của hắn cũng không tồi, chưa gì đã có được tin tức.
Nguyệt My Nhi đứng nhìn căn biệt thự to đùng trước mắt, thở phào một hơi rồi nhẹ nhàng đi vào. Cánh cổng vẫn tự động mở, vẫn là Vũ Bạch đón tiếp cô.
Cậu ta vừa thấy cô đã vui vẻ đi đến chào hỏi, lỡ miệng gọi cô:
_ Chị dâu, lão đại chờ cô lâu rồi!
_ Cậu vừa gọi tôi là gì?
_ Tôi có gọi gì đâu, cô nghe nhầm rồi!
Nguyệt My Nhi nhíu mày nhìn cậu ta, ánh mắt không mấy thiện cảm từ cách xưng hô vô ý vừa rồi của cậu. Cô bỏ qua cậu, đi lên lầu tìm Duật Hành.
Vũ Bạch gãi gãi đầu, cảm thấy bất an đang đến gần, bản thân vô ý gọi cô là "chị dâu", cảm giác chẳng lành lại xuất hiện.
Nguyệt My Nhi vừa vào phòng, đã quăng mạnh túi xách xuống sofa, nhìn bóng lưng của người đàn ông trước mặt, hỏi:
_ Từ bao giờ tôi lại trở thành chị dâu của thuộc hạ anh vậy?
_ Từ khi em đặt chân vào căn biệt thự này! Sao đây, không chịu sao? Vậy tôi sẽ bảo họ gọi em là "vợ lão đại".
_ Anh...
Nguyệt My Nhi tức giận muốn nhàu đến xé nát con người trước mắt, nhưng lí trí còn sót lại bắt cô không được tức giận ngay lúc này.
Cố gắng kiềm chế, cô ngồi xuống rót ly nước uống cạn. Sau khi bình tĩnh lại, cô nhìn bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-doc-sung-minh-em/2932734/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.