Sau khi từ bệnh viện về thì mới là 4 giờ kém, ông Vũ chở hai người về nhà rồi mang xe của Trúc ra quán sửa. Cái xe điện từ màu trắng bóng loáng không tì vết của trước kia đã không còn, giờ thì vẫn là màu trắng đấy nhưng có vết xước khá to ở bên trái, chỗ ấy bị bong sơn nên để lộ ra lớp nhựa bên trong. Haizz thương cho chiếc xe lần đầu đo đường....
Trúc với Khôi về tới nhà cũng chả có gì làm, bật quạt trần xem TV. Lướt mãi mà chả thấy phim nào có vẻ hay cả, dạo này cũng có ra mấy bộ phim mới, nhưng nội dung không đẹp. À ừ thì nội dung phim là nhân vật nam nữ chính trong phim á, cô xem phim vì cái nội dung ấy mà....
Không chọn được phim nào ưng ý nên có quyết định không xem nữa luôn. Nhấn nhấn điều khiển mở YouTube xem học móc len. Mấy hôm trước đặt len mà, học chút đợi hàng về thì thử luôn.
Học móc thì học cơ bản trước, Trúc cũng vậy, video cô mở là 5 mũi móc len cơ bản. Xem người ta móc từng mũi từng mũi trông cũng dễ, nhưng đó chỉ là mũi bính thôi. Qua mũi bính là tới mũi đơn, mũi kép, mũi kép đơn rồi mũi kép đôi, càng ngày càng khó móc. Mới nhìn thôi đã thấy vắt va vắt véo rồi đến lúc cầm len cầm móc trên tay thì thế nào?
Chợt lòng hứng thú với bộ môn mang tên móc len của Trúc đã giảm đi không ít. Mới cơ bản đã rối thế kia thì mấy mũi khó hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-dang-yeu/2707700/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.