" Trúc ới, nhanh lên để anh mày còn về trường đây, sắp muộn rồi."
Trúc vừa chạy lên tầng chưa đầy một phút mà Thiên đã giục nhanh lên. Làm như cô chậm lắm không bằng. Có phải vào phòng cái là thấy ngay đâu, giữa cái đống bộn bề trong phòng tìm ra cục sạc cũng đâu có dễ. Giục giục cái *pip*
" Muốn nhanh thì tự lên mà lấy."
Trúc vội vàng chạy từ trên tầng xuống, trên tay cầm cục sạc dự phòng của Thiên, hai bậc thang một bước chẳng mấy chốc đã đến chỗ Thiên. Nhìn Thiên bằng ánh mắt sắc lẹm rồi ném cục sạc về phía anh.
" Rồi đấy, biến."
" Quà chia tay?"
Trúc đang lấy lại sức sau khi chạy, nghe được câu này thì cứ nghĩ Thiên muốn đưa quà cho mình nên liền đưa tay về phía anh
" Đâu?"
" Đâu gì mà đâu." Thiên dùng tay đập vào tay Trúc, tiếng *chát* xé lòng, bàn tay Trúc đỏ lên. Thiên nói thêm: " Quà của tao đâu?"
" Quà gì mà quà, đánh gì mà đánh, người ta nói không đánh thần phật không đánh bà mối."
// Chuyện là tối hôm thứ bảy sau khi từ trường về cô đã vào phòng Thiên đá Minh ra khỏi cửa rồi hàn huyên tâm sự cùng anh. Sau bao lời dụ dỗ cùng dỗ ngon dỗ ngọt thì Thiên cũng đồng ý nói về chuyện tình củm với Trúc.
Cô hỏi anh thích ai chưa, anh hờ hững bảo chưa. Hỏi yêu ai chưa, anh lườm cô sắc lẹm. Hỏi vừa ý ai chưa, anh gõ đầu cô bảo chưa. Cô hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-dang-yeu/2707656/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.