" Siêu lắm luôn, nên anh có quà cho em nè."
Khôi nói xong liền thả Trúc ra, quỳ một chân xuống, ôm bó hoa trong ngực tươi cười đưa nhẫn đến trước mặt cô:
" Làm vợ anh nhá?"
Trúc đang lâng lâng vì nhận được bằng loại giỏi, hồi hộp mong chờ món quà của Khôi dành cho mình nhưng vừa ra khỏi vòng tay anh chưa kịp đoán xem quà là gì thì Khôi đã quỳ xuống đưa nhẫn cầu hôn rồi.
Chiếc nhẫn kia thật đẹp, nhẫn màu bạc có một bông hoa nhỏ với những cánh hoa là những viên đá nhỏ màu trắng. Chiếc nhẫn lấp lánh dưới ánh mặt trời tháng 5, sáng chói rực rỡ thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh. Trúc cũng vậy, cô nhìn chăm chăm vào chiếc nhẫn trước mặt nở nụ cười mà quên mất mình phải làm gì
Tiếng hò reo xung quanh ngày một lớn, lấy hai người làm trung tâm tạo thành một vòng người vừa vỗ tay vừa hò hét. Những âm thanh ấy như đánh thức Trúc. Trái tim Trúc đập nhanh hơn, không biết do hạnh phúc hay do muốn hòa vào cái nhộn nhịp xung quanh nữa. Cô thấy hốc mắt nóng lên, nghẹn ngào đến khó thở, cuối cùng vẫn là vừa cười vừa khóc mà gật đầu đồng ý
" Được, em đồng ý."
Vừa nghe thấy Trúc nói đồng ý thì Khôi cười tươi hơn hẳn khi nãy, anh cầm lấy bàn tay đang đưa ra của Trúc rồi đeo nhẫn vào cho cô. Đeo xong thì nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó rồi mới nắm tay Trúc đứng dậy ôm cô
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-dang-yeu/2707396/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.