Bị bố mẹ giáo huấn một trận ra trò, Thanh Du cũng chỉ biết cam chịu, chẳng biết bên kia Lam Vân Hy bị phụ huynh xử lý như thế nào. Điều cô lo lắng nhất bây giờ chính là bị truy tố trách nhiệm, nguy cơ rất cao cô sẽ bị tống vào ăn cơm tù...
Trời ơi 27 tuổi xuân đã phải ngồi tù, ăn cơm nhà nước! Vậy sau này tương lai cô phải làm sao? Cuộc sống cô phải làm sao đây?
- Tôi không muốn đi tù đâu! Huhu...
- Vợ ơi! Sao vợ lại khóc thế? Ai bắt nạt vợ thế?
Người đàn ông vẫn nằm trên giường bệnh, anh ta quấn băng khắp người, cứ như thế hẳn là rất khó chịu. Thấy cô ngồi khóc thì sốt sắng hỏi.
Thanh Du liếc nhìn anh ta, người đàn ông với ngũ quan hài hòa, lông mày rậm, sống mũi cao, đôi mắt màu hạt dẻ vừa có chiều sâu, vừa sáng lại có hồn, còn cả cánh môi mỏng có đường cong sắc nét,... Nếu như anh ta cười lên chắc chắn sẽ đốn tim không biết bao nhiêu phụ nữ.
- Tôi...huhu... Tôi xin lỗi! Làm sao đây? Tôi không muốn đi tù! Huhu...
Cô khóc ầm ĩ cả lên, anh ta nhăn mặt, rồi nhẹ nhàng cất lời.
- Lại đây...
Thanh Du còn tưởng anh ta muốn nhờ mình việc gì, đến bên cạnh thì anh ta nói tiếp.
- Cúi xuống một chút được không?
Cô làm theo, anh ta bỗng nhiên đưa tay lên xoa đầu cô, Thanh Du giật mình, lùi về sau mấy bước.
- Đừng sợ nhé! Có anh ở đây rồi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-toi-la-mafia/2890035/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.