Vũ Minh Viễn như thường ngày, buổi sáng nhảy sang phòng Thanh Du trộm ngắm cô ngủ, sau đó đánh thức cô dậy.
- Vợ ơi, chẳng phải em nói hôm nay muốn đi gặp bạn em sao? Dậy đi vợ! Bố mẹ cho người tới đón chúng ta kìa!
- Hở?
Thanh Du vươn vai, nheo mắt nhìn anh.
- Được được, em dậy rồi đây.
Sáng nào mở mắt ra cũng nhìn thấy gương mặt đẹp trai này e rằng không sớm thì muộn, cô sẽ bị mắc chứng đau tim mất. Cô đưa tay vỗ vỗ má anh, nhưng không ngờ Minh Viễn đứng dậy bế cô lên.
- Aaa! Thả em xuống! Anh định làm gì vậy hả?
Thanh Du vùng vẫy, anh tối mặt, vòng tay càng giữ chặt hơn như không cho cô cơ hội thoát ra, đôi chân sải bước hướng về phòng tắm. Đầu cô ong ong, thế mà còn tưởng Minh Viễn muốn làm gì nữa chứ!
- Em đừng quậy. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu!
Có lẽ do đã quen với một Minh Viễn hay mè nheo, nũng nịu nên thái độ nghiêm túc của anh lúc này khiến cho cô thấy có phần lạ lẫm. Anh đặt cô vào bồn tắm rồi lập tức rời đi.
Khi cánh cửa phòng tắm đóng lại, anh dựa lưng vào tường, tay ôm lấy ngực, khó khăn thở dốc. Minh Viễn chùi mồ hôi lấm tấm trên trán mình, tháo bớt cúc áo để nhiệt lượng cơ thể mau chóng hạ xuống.
Không phải là anh lên cơn sốt. Mà bởi vì có những thứ trên đời, một khi đã thử qua một lần thì liền không dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-toi-la-mafia/2890001/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.