Lưu Lệ bị đuổi khỏi nhà họ Diệp, không xu dính tui, thanh danh thì càng thêm thối. Bây giờ muốn lại gần nhà họ Diệp cũng không được, vì quá khổ nên lúc thấy Lưu Triệt trên phố mới nhắm mắt làm liều. Thực ra ả cũng biết mình không thể trông mong gì vào việc được người này giúp đỡ.
Bao nhiêu năm qua như vậy bây giờ gọi y là ca ca thì chính ả cũng cảm thấy buồn cười. Lưu Lệ không hiểu, bản thân có quan hệ máu mủ với cả Lưu Tuệ và Lưu Triệt, bây giờ hai người đó đều sống rất tốt mà bản thân mình lại ra nông nỗi này. Ả chỉ muốn có cuộc sống sung sướng thôi mà, có gì là sai đâu?
Lưu Lệ lưu lạc khắp phố, chật vật tìm miếng ăn lại phải lẩn trốn kẻ xấu. Ả không lọt mắt Diệp Minh không có nghĩa là ả không lọt mắt những người khác. Lưu Lệ có dung mạo không tồi lại thân cô thế cô khiến nhiều người chú ý, mấy kĩ viện cử người lùng tìm ả khắp nơi. Không còn ca ca chống lưng ả phát hiện mình chẳng là gì cả, ả hối hận tại sao lúc đó không nghe theo Lưu Tuệ xuất giá mà lại tham lam làm gì?
Nếu lúc đó nghe lời Lưu Tuệ có thể sẽ có một cuộc sống ổn định, dù sao thì Lưu Tuệ cũng rất cất công chọn lựa cho ả. Ả biết Lưu Tuệ sẽ không hại ả, nhưng lúc đó sức hấp dẫn từ nhà họ Diệp quá lớn, một núi châu báu và một thỏi vàng dặt cạnh nhau thì ai còn để ý thỏi vàng bên kia trông thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-luu-tue/1801244/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.