Chương trước
Chương sau
Diệp Húc trở về báo hiệu cho mọi việc đã giải quyết xong, cả nhà đoàn tụ không khí hài hòa tốt đẹp. Quan hệ giữa hai anh em nhà họ Lưu cũng tốt lên không ít. Không ngờ hai người này vậy mà lại có chút giống anh em ruột thực sự.
Ba cặp đôi cũng hẹn gặp nhau dùng bữa tại nhà tửu lâu lớn nhất trấn, bao toàn bộ tửu lâu. Lam Tín và Đại Tráng chắp tay chào nhau nhiều năm không gặp hai người đã không còn là người khiến người khác nhìn là thấy sợ hãi nữa. Có tức phụ nam nhân mặt liệt đến mấy đều cũng phải cười, hai người đều nhìn thấy sự đổi thay của bạn tốt hài lòng mỉm cười.
Lưu Triệt là lần đầu tiên thấy Diệp Húc không khỏi giật mình há miệng, muốn rớt luôn hai con mắt. Diệp Húc rất đẹp trai, là kiểu anh tuấn dương cương khá giống Lưu Triệt kiếp trước. Nhìn Diệp Húc khiến Lưu Triệt băn khoăn hết nửa ngày, không lẽ đối tượng cường tráng thực sự được ưa thích? Vậy tại sao mình sống gần ba mươi năm không ai thích mình a? Mình xui xẻo đến vậy sao?
Mọi người mỗi người ôm một tâm trạng, vui vẻ mà dùng xong bữa cơm này. Không ai để ý thấy ánh mắt của Diệp Minh hôm nay hơi khác lạ, Diệp Minh hiện tại đang rất khó chịu. Mọi việc xong nhà giải quyết êm xuôi, cũng như việc tụ họp ở đây đều khiến y rất vui vẻ. Tuy rằng y không thích Lam Tín lắm, nhưng biết sao được đại ca của y thích thì y nói gì được.
Đại Tráng và Lưu Triệt lại không phải nói Diệp Minh luôn yêu quý hai người này. Nói sao thì đây cũng là những người xa lạ đầu tiên không coi rẻ một Diệp Minh ngốc nghếch, yêu thương Diệp Minh như đệ đệ ruột. Tức phụ thì có tình cảm với mình, một Diệp Minh ngốc nghếch có thể không biết. Nhưng một Diệp Minh thanh tỉnh chỉ cần thấy ánh mắt khi tức phụ nhìn mình là biết. Vui sướng đến dồn dập, vậy tại sao y còn bực mình a?
Tất cả chuyện này nguyên do là do người dư thừa đột nhiên nhiều lên trong nhà của y, Lưu Lệ. Người đàn bà này bỏ mặc mẫu thân và ca ca của mình theo nam nhân bỏ trốn mấy năm nay không biết tại sao lại mò trở về. Hơn nữa còn chuẩn xác tìm đến nhà họ Diệp xin nương nhờ ca ca của mình.
Mặc dù ả tỏ ra là đã hiểu chuyện hối lỗi về những hành động của mình và làm ra vẻ một cô gái ngoan hiền biết sai mà sửa. Diệp Minh vẫn nhận ra nàng ta là một người không thành thật. Chỉ tiếc là Diệp Húc hiện tại không ở trong nhà họ Diệp mà lại ở riêng với Lam Tín. Nếu không người như thế sớm đã bị y đuổi ra khỏi phủ.
Lưu Tuệ thì không thích ả, nhưng dù sao cũng là muội muội ruột thịt, lại cảm thấy nàng ta đáng thương. Dù sao khác với Lưu Tuệ, Lưu Lệ là con gái ruột của Lưu Hiền nhưng vẫn bị liên lụy bởi mẫu thân và ca ca mà bị đuổi khỏi phủ. Vì vậy cũng nhân nhượng với ả không ít, tất nhiên Lưu Tuệ vẫn trong coi rất kĩ người muội muội này.
Nhưng điều đó vẫn làm Diệp Minh cảm thấy khó chịu với người em vợ này. Dạo gần đây ả ta luôn vô duyên vô cớ tìm cách tiếp cận Diệp Minh, bắt chước các hành động của Lưu Tuệ. Ý đồ khỏi phải nói cũng biết, ả chắc chắn là nghĩ vị trí thiếu phu nhân đáng lẽ ra là phải là của mình. Đang muốn tìm cách thay thế Lưu Tuệ đây mà.
Suy nghĩ này của Lưu Lệ không những quá mức ngây thơ mà còn là không biết liêm sỉ. Một người đã từng bỏ nhà theo dã nam nhân lại muốn làm thiếu phu nhân nhà họ Diệp? Hay là muốn thân càng thêm thân chung chồng với đại ca của mình? Diệp Minh không hiểu nổi rốt cục Lưu Tuệ nghĩ gì. Rõ ràng là người này cũng nhận ra ý đồ của muội muội tại sao lại vẫn để ả ta ở bên cạnh?
Diệp Minh chỉ hận không thể đuổi ả ta ra khỏi nhà ngay lập tức, tiếc là thời gian thanh tỉnh của y quá ngắn lại không đồng đều. Hầu như cả ngày đều làm Diệp Minh ngốc, với Diệp Minh ngốc y cũng chán ghét Lưu Lệ. Nhưng cũng không có trí tuệ mà nghĩ cách đuổi người chỉ biết ôm khó chịu trong lòng.
Lưu Tuệ không hề biết khó chịu của tướng công ngốc, y cũng không biết việc Diệp Minh có thể thanh tỉnh. Đương nhiên y biết ý nghĩ trong lòng muội muội mình. Lưu Lệ đã khôn ngoan hơn trước đây, nhưng tổng kết lại thì vẫn chỉ là đỡ ngốc hơn một chút chứ chẳng thể nào liên đới nổi hai từ thông minh với ả cả.
Thật không hiểu nổi cũng là từ trong một bụng mẹ đi ra, Phùng thị tâm cơ thủ đoạn, Lưu Hiền và Lưu Tuệ thì khỏi phải nói rồi đều rất thông minh. Lưu Lệ là giống ai mới ngốc thành như vậy? Đã là ngốc thì an phận giống Diệp Minh đi sẽ là một người ngốc đáng yêu. Đằng này đã ngốc lại còn hay tự cho là mình thông minh rồi làm đủ chuyện.
Nàng nghĩ là người khác không thấy được? Nàng làm Lưu Tuệ đều thấy hết, chỉ là dù sao cũng là muội muội Lưu Tuệ không định làm cho nàng ta mất mặt. Y đã tìm một hộ để gả Lưu Lệ đi rồi, Lưu Tuệ từ khi xác định tình cảm với Diệp Minh. Con cái thì hai người đã có, y không có ý định để bất kì hai chen vào giữa hai phu phu. Muội muội ruột cũng không được, không có cửa, cửa sổ cũng không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.