Lưu Tuệ từ nhà trong đi ra, ngập ngừng hỏi : " Họ về rồi sao mẫu thân?"
Triệu Mai vui vẻ đi qua nói : " Đại ca con nói đã điều tra được một ít tung tích của Húc Nhi rồi. Tiểu Tuệ nhà ta thực may mắn có con là con cái trong nhà, nếu không có con thì chúng ta không biết còn phải oan khuất bao lâu nữa"
Lưu Tuệ cũng cười có chút vui mừng thay Diệp mẫu vì có được tin tức của Diệp Húc. Sau đó nói : " Thực ra huynh ấy rất quý tướng công và Tiểu Đậu. Cũng không phải là vì con nên mới giúp mọi người đâu, mẫu thân người... "
Triệu Mai vỗ nhẹ vào tay Lưu Tuệ nói : " Tiểu Tuệ ta cũng không biết được khúc mắc giữa các con, nhưng dù chuyện gì đi nữa thì chuyện này cũng không có lỗi của con. Hơn nữa Tiểu Tuệ, con nghĩ ta cảm ơn con vì đại ca con đã giúp chúng ta sao? "
Lưu Tuệ cúi đầu không nói gì, y dĩ nhiên nghĩ là nhờ có Lưu Triệt nhà họ Diệp mới thoát khỏi hiểm nguy. Triệu Mai lắc đầu, nói : " Tiểu Tuệ con không biết từ khi con vào cửa nhà họ Diệp đã mang đến cho chúng ta bao nhiêu kinh hỉ đâu. Ta và phụ thân con luôn rất lo lắng cho Tiểu Minh, nhờ có con mà ta mới có thể an tâm"
Lưu Tuệ vẫn yên lặng không nói gì, mấy hôm nay y luôn không biết phải đối mặt với Lưu Triệt như thế nào. Phùng thị thì ngày một yếu đi, khiến tâm trạng y càng thêm rối bời. Mẫu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-luu-tue/1801231/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.