Trần Hảo gấp rút đứng lên nói : " Nói bậy, mẫu thân con thực sự không có làm vậy"
Tiểu Mai nghe thấy Trần Hảo nói vậy, nghĩ nàng ta muốn đổ mọi tội lỗi cho mình. Mắt thấy mình sắp trở thành con dê thế mạng vội nói : " lão phu nhân nô tì chỉ là một người hầu quét dọn nào có thù oán gì mà ám hại nhị thiếu gia. Nếu không phải đại thiếu phu nhân gọi vào sai nô tì đem chè sang, thì việc bê thức ăn này đâu đến phiên nô tì được làm"
Trần Hảo chưa kịp phản biện, Tiểu Mai đã nói : " lão phu nhân khi đem chè sang đại thiếu phu nhân còn đặc biệt dặn dò nô tì phải đứng lại đó hỏi thiếu gia có thấy ngon không "
Tiểu Mai vừa nói vừa khóc, hoảng sợ vô cùng giờ nghĩ lại có khi lúc đó đại thiếu phu nhân đã tính toán cho mình đứng đó để nhân chứng vật chứng rõ ràng. Mình sẽ phải chịu tội thay nàng rồi, Tiểu Mai vì để tránh bản thân gặp họa liên tục nói do Trần Hảo sai nàng mang chè qua.
Trần Hảo bối rồi, lần này thực sự ả bị oan có miệng mà không thể nói. Trần Hảo quỳ xuống nói : " Mẫu thân con thực sự không có hại nhị đệ"
Loading...
Diệp lão phu nhân tức thở phì phò được Lưu Tuệ đỡ ngồi xuống ghê. Lưu Tuệ nói : " mẫu thân người đừng giận ngồi xuống trước đã "
Diệp lão phu nhân uống hai tách trà lại được Vương bà tử xoa bóp cho một lát mới thấy đỡ, nói : " Chuyện này khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-luu-tue/1801212/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.