Đại Tráng là một người tinh tường, Diệp Minh chưa nhìn được mấy hồi đã bị bắt quả tang tại trận lén lút nhìn qua. Phản ứng nhanh chóng Đại Tráng ngay lập tức kéo tức phụ mình giấu ra sau lưng, không quên tặng Diệp Minh một cái nhìn buốt giá. Hừ, nếu không phải ánh mắt người này trong sáng tựa như trẻ con, thì hắn cũng không nhìn được mấy hồi mới bị phát hiện đâu.
Diệp Minh bị trừng sợ hãi rụt cổ, người này...thực đáng sợ quá. Lưu Triệt không biết tướng công mình đang mắt to mắt nhỏ trừng người khác. Thậm chí đột nhiên bị kéo lại nhét về phía sau cũng không để ý, vui vẻ nói chuyện với Tiết Vinh.
Tiết Vinh nói : " Lưu công tử thật có mắt nhìn loại bình lớn như vậy lão phu vẫn là lần đầu tiên làm. Quả thực so với bình phổ thông thì trông sang trọng hơn nhiều. Ban đầu lão phu còn tưởng cậu là nhà giàu mới nổi nên thích làm màu thích cái lớn. Vẫn là lão phu tầm nhìn hạn hẹp rồi"
Lưu Triệt nói : " Nào có, nào có Tiết đạo nhân quá khen rồi"
Sau đó vuốt ve cái bình nói : " Vẫn là tay nghề của người tốt nhất thực không an tâm giao cho người khác làm. Đặc biệt là đôi hạc này thực đẹp mắt, trông rất có thần cứ như là sẽ vỗ cánh bay khỏi bình"
Tiết Vinh vuốt chòm râu, mặt tự hào nghe Lưu Triệt vuốt mông ngựa rồi nói : " Không giấu gì Lưu công tử, chiếc bình này không phải do một mình lão làm. Đôi hạc mà công tử thích là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-luu-tue/1801187/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.