Lưu Tuệ kinh ngạc che miệng mình không biết phải làm sao với cái người đang vui vẻ trước mặt. Tự trấn an bản thân Diệp Minh là trẻ con, Diệp Minh là trẻ con. Nhưng mà cmn làm gì có đứa trẻ nào lớn xác như vậy a.
Muốn nói hôn môi là chỉ để cho người đặc biệt mới được hôn. Nhưng lại sợ làm Diệp Minh khóc, thành ra không biết phải làm sao. Suy nghĩ một lúc Lưu Tuệ nói : " Tướng công hôn môi có thể nhưng không thể tùy tiện hôn "
Diệp Minh to mắt lấp lánh nhìn Lưu Tuệ nói : " Tại sao? Hôn môi thực thích a"
Lưu Tuệ vò đâu bứt tai, cái người này biết cái gì mà thích a a a. Cứ định mở miệng nói chuyện là lại đối diện với ánh mắt trông mong của Diệp Minh. Lưu Tuệ cảm thấy bất lực ghê gớm, thôi vậy coi như là bị một đứa trẻ con hôn.
Nghĩ vậy Lưu Tuệ nói : " Thế này đi hôn môi rất ngại nên không thể hôn nhiều. Khi không có ai khác tướng công mới được hôn ta chịu không? "
Loading...
Diệp Minh suy nghĩ một lúc sau đó gật mạnh. Lưu Tuệ đầu hàng, bị Diệp Minh hôn thêm vài cái. Lưu Tuệ an ổn đi ngủ, không hề hay biết tướng công ngốc nhà mình đã đi khoe khắp nơi. Rằng : " tức phụ ta nói khi không có ai thì có thể hôn y"
Đến mãi sau đó cũng không hiểu được thi thoảng Diệp lão phu nhân cứ đảo quanh nhìn mình làm gì. Diệp lão phu nhân nghĩ chậc chậc con dâu thật là giỏi có thể làm con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-cua-luu-tue/155756/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.