Chương trước
Chương sau
Trường đua ngựa.

Hai con ngựa một cao một thấp, được một nam một nữ chầm chậm dắt trong trường đua.

Ngựa lần này, cũng được chọn lựa kỹ càng, mặc dù nhìn có vẻ thuần dưỡng ngoan ngoãn hơn lần trước nhiều, nhưng Tần Tô vẫn rụt rè như sợ bị rắn cắn.

“ Yên tâm, chúng ta lần này không thi đấu, lát nữa tôi sẽ dạy cô cưỡi.” Dịch Giang Nam nhìn thấu suy nghĩ của cô, vỗ vỗ lưng con ngựa cô dắt.

“ A, không cần đâu.” Tần Tô sững sờ, xua xua tay.

“ Đừng ngại, tôi sẽ dạy cô, tránh để lần sau nếu như còn có ý muốn đến trường ngựa bàn chuyện kinh doanh, cô không đến mức liều mạng mà thi đấu với người ta.” Dịch Giang Nam cố ý lấy việc lần trước ngã ngựa ra để trêu cô.

“ Là do ai chứ!” Hai người cũng coi là quen thân, Tần Tô cũng lém lỉnh đáp lại.

Âm cuối của cô hơi cao, nghe có phần nũng nịu, cộng thêm đôi mắt long lanh, khiến tim Dịch Giang Nam như muốn tan chảy.

Kiềm chế dao động trong lòng, Dịch Giang Nam chuyển ánh nhìn, “ Suýt nữa quên mất thứ này.”

“ Uhm? Đây là cái gì thế?” Tần Tô đón lấy thứ đồ mà anh đưa, không hiểu hỏi.

“ tuyển tập thơ Đường, không phải cho cô, mà là tặng cho bạn nhỏ Châu Châu.” Dịch Giang Nam cười, giải thích.

“ Đây.......” Nghe thế, cô khẽ cau mày lại.

“ Đừng lăn tăn, tôi chỉ là rất thích trẻ con, con trai cô vừa đáng yêu, lại lanh lợi, cho nên tôi đương nhiên càng thích rồi!” Thấy cô cau mày, Dịch Giang Nam vội nói, ngừng một lúc, hít một hơi thật sâu mới tiếp tục nói, “ Khi tôi và vợ cũ ly hôn, những cái khác chẳng thiếu, chỉ là không có con, bây giờ nghĩ lại thật đáng tiếc.”

Anh nói như thế, Tần Tô thở phào một hơi, nỗi lo lắng cất giấu trong lòng cũng được thả lỏng.

Tần Tô đã không phải thiếu nữ hồ đồ, cộng thêm tâm tư nhạy cảm trời sinh của phụ nữ, đối phương có bao nhiêu thiện cảm đối với mình ít nhiều cũng cảm nhận được. Cho nên khi cô có ý lộ ra cô đã kết hôn rồi có con trai, cô cũng không ngoài ý muốn nhìn thấy sự khác thường của anh.

Bây giờ lại tốt với Châu Châu như thế, rất sợ anh có ý gì khác, nhưng anh giải thích rõ như thế, cô có chút xấu hổ.

“ Dịch Tổng, tôi thay con trai tôi cảm ơn anh.” Mấp máy môi, Tần Tô chân thành nói.

Dịch Giang Nam cũng cười, “ mặc dù chúng ta là bắt đầu từ kinh doanh, nhưng cũng coi một nửa là bạn, không cần nói lời khách sáo như thế. Hơn nữa, tôi có thể bảo đảm, tôi tuyệt đối không có ý đồ gì!”

“ Dịch Tổng!” Lời nói phía sau, khiến Tần Tô hơi chột dạ.

“ Chuyện phiếm kết thúc, bây giờ bắt đầu dạy kỹ thuật cưỡi ngựa, tôi thu phí không cao.” Dịch Giang Nam thu lại nụ cười, giả bộ nghiêm chỉnh.

Thấy thế, Tần Tô cũng tươi cười, nắm chặt dây cương muốn nhảy lên thân ngựa.

“ Sao thế?” Nhìn thấy cô dẫm chân lên lên bàn đạp nhưng lại không tiếp tục động tác tiếp theo, Dịch Giang Nam không hiểu hỏi.

Giống lần trước, cô lắc lắc đầu, nhìn về hướng trường đua ngựa bên cạnh, khoảng cách quá xa, chỉ có thẻ nhìn thấy ba bóng người mờ ảo.

“ Không có gì, hình như nhìn thấy người quen thôi.” Tần Tô lắc lắc đầu.

“ Có cần qua đó chào hỏi không? Chúng ta cũng không vội học cưỡi ngựa.” Dịch Giang Nam quan tâm nói.

“ Không sao, không cần.” Cô vẫn lắc đầu, cho đến khi bóng người đó mất hút trong tầm nhìn, cô mới thu ánh mắt lại, nhưng khẽ cau mày.

Trong đàu bóng dáng người đàn ông quen thuộc, bóng dáng người con gái bên cạnh anh, cảnh tượng đó phảng phất mãi.

Cô đột nhiên nhớ ra, cuộc điện thoại mà hôm anh vội vàng rời khỏi nhà tổ, Lộ Tích Quân đã nói với cô: tối qua hình như mình nhìn thấy chồng cậu ở bên cạnh một người con gái, có lẽ là thỉnh thoảng mua vui..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.