Trường đua ngựa.
Hai con ngựa một cao một thấp, được một nam một nữ chầm chậm dắt trong trường đua.
Ngựa lần này, cũng được chọn lựa kỹ càng, mặc dù nhìn có vẻ thuần dưỡng ngoan ngoãn hơn lần trước nhiều, nhưng Tần Tô vẫn rụt rè như sợ bị rắn cắn.
“ Yên tâm, chúng ta lần này không thi đấu, lát nữa tôi sẽ dạy cô cưỡi.” Dịch Giang Nam nhìn thấu suy nghĩ của cô, vỗ vỗ lưng con ngựa cô dắt.
“ A, không cần đâu.” Tần Tô sững sờ, xua xua tay.
“ Đừng ngại, tôi sẽ dạy cô, tránh để lần sau nếu như còn có ý muốn đến trường ngựa bàn chuyện kinh doanh, cô không đến mức liều mạng mà thi đấu với người ta.” Dịch Giang Nam cố ý lấy việc lần trước ngã ngựa ra để trêu cô.
“ Là do ai chứ!” Hai người cũng coi là quen thân, Tần Tô cũng lém lỉnh đáp lại.
Âm cuối của cô hơi cao, nghe có phần nũng nịu, cộng thêm đôi mắt long lanh, khiến tim Dịch Giang Nam như muốn tan chảy.
Kiềm chế dao động trong lòng, Dịch Giang Nam chuyển ánh nhìn, “ Suýt nữa quên mất thứ này.”
“ Uhm? Đây là cái gì thế?” Tần Tô đón lấy thứ đồ mà anh đưa, không hiểu hỏi.
“ tuyển tập thơ Đường, không phải cho cô, mà là tặng cho bạn nhỏ Châu Châu.” Dịch Giang Nam cười, giải thích.
“ Đây.......” Nghe thế, cô khẽ cau mày lại.
“ Đừng lăn tăn, tôi chỉ là rất thích trẻ con, con trai cô vừa đáng yêu, lại lanh lợi, cho nên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoan-ngoan-nghe-loi/1968479/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.