Trần Minh Xuyên cúi đầu không nói.
Mi Tuyết hoảng hốt bò dậy, định giải thích với tôi.
- "Không phải như chị nghĩ, chị nghe tôi nói đã."
Tôi lùi lại hai bước, giọng đầy đau khổ:
- "Tôi không màng sự phản đối của Trần Minh Xuyên, kiên quyết phá thai để cứu mạng cô. Vậy mà cô lại lén lút quyến rũ chồng tôi?"
- "Mi Tuyết, tôi không chịu nổi ai đáng thương, chỉ cần cô cầu xin một chút, tôi nhất định giúp. Nhưng giờ đây cô lại xem tôi là con ngốc."
Mi Tuyết vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, run rẩy đưa tay kéo tôi, nhưng tôi gạt ra.
- "Chỉ một chút nữa thôi. Nếu Trần Minh Xuyên đến muộn thêm chút nữa, có lẽ tôi đã ký thỏa thuận hiến tủy."
- "Nhớ lấy, Mi Tuyết, chính cô tự tay bóp c.h.ế.t cơ hội cuối cùng của mình. Chuyện này không thể trách tôi được."
Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoảng sợ của cô ta, nhấn mạnh từng chữ:
- "À, không đúng, không chỉ là lỗi của cô. Còn cả người vừa nhận tiền vừa hưởng thụ như Trần Minh Xuyên nữa."
Nói xong, tôi từ từ gỡ tay Mi Tuyết ra, nước mắt lăn dài, rồi không ngoảnh đầu lại, chạy thẳng ra khỏi bệnh viện.
---
Sau lưng tôi, Trần Minh Xuyên hoảng hốt gọi tên tôi.
Nhưng tiếng gọi của anh nhanh chóng bị tiếng khóc nức nở của Mi Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-muon-toi-pha-thai-de-hien-tuy/3742281/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.