🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“May mắn thay, Bùi Khánh Hùng đã đứng.

†ên vay tiền của chính mình. Chuyện đó không liên quan gì tới mẹ. Ngọc Tuyết, bây giờ con vẫn còn trẻ. Nếu con tìm thấy một gia đình tốt, con có thể loại mình khỏi gia đình này và tiếp tục lối sống trước đây của con. Mẹ đang nghĩ cho con. Chỉ cần con có thể sống tốt, mẹ đã mãn nguyện rồi.”

Phương Dạ Ngôn gạt nước mắt khóc nức nở.

Mặc dù Phương Dạ Ngôn là một người phụ nữ thực dụng và không tốt, nhưng bà thực sự yêu thương Bùi Ngọc Tuyết.

Dù tính tình đã trở nên lạnh lùng hơn nhiều, Bùi Ngọc Tuyết vẫn cảm động trước những giọt nước mắt của mẹ. Cô có thể hiểu sự lựa chọn của Phương Dạ Ngôn. Cô không muốn sống cuộc sống như thế này nữa.

Tuy nhiên, nếu hai mẹ con bỏ Bùi Khánh Hùng thì ông sẽ chỉ còn một mình. Không sớm thì muộn, ông cũng sẽ chết.

Bây giờ… Cô có thể làm gì khác?

“Mẹ, đừng đi.” Bùi Ngọc Tuyết đã ở trong ngôi nhà này rất nhiều năm. Với cô, gia đình đã hoàn chỉnh. Nhà là nhà. Cô không muốn trở thành một đứa trẻ mồ côi vô gia cư.

Cô suy nghĩ một lúc và nói với Phương Dạ Ngôn. “Tên ngốc đó vẫn còn ở trong gia đình họ Trương. Hãy đi và lấy lại tiền. Ít nhất thì chúng ta cũng có thể trả hết nợ và dọn vào một ngôi nhà lớn hơn. Chúng ta có thể nói về tương lai sau.”

Nghe những lời của Bùi Ngọc Tuyết, Phương Dạ Ngôn cau mày và nói với vẻ không chắc chắn. “Họ chắc chắn sẽ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-mu-vo-ngoc/458743/chuong-282.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.