🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Con phải nhớ chúng. Điều đó có thể sẽ cứu mạng con trong tương lai. Con hiểu không?” Ba cô cảm thấy đau lòng khi nhìn con gái của mình cố học thuộc bài thơ nhưng vẫn giữ vững lập trường, đợi đến khi cô học thuộc xong mới thôi.

Ứng Hiểu Vi kìm nén nước mắt gật đầu.

Cuối cùng khi cô đã học thuộc bài thơ, ba cô đã ôm lấy cô. “Hiểu Vi, ba mẹ yêu con nhất nhưng ba mẹ có thể không ở đây vì con mãi. Một ngày nào đó, con sẽ phải tự mình đối mặt với mọi thứ. Ba mẹ muốn con sống cuộc sống của mình và hoàn thành những gì ba mẹ đã bắt đầu. Con làm được không, con gái của ba.”

Ứng Hiểu Vi gật đầu, tuy rằng cô thực sự không hiểu ý của ba mình.

Ba cô hôn lên trán cô. “Con là người ngọt ngào nhất, Hiểu Vi, ba mẹ yêu con!”

Cuối cùng, khi Ứng Hiểu Vi học thuộc hai bài thơ, mẹ cô đã hạnh phúc ôm chầm lấy cô và dành cho cô rất nhiều nụ hôn.

“Mẹ ơi, tại sao con phải học thuộc lòng các bài thơ? Con không thích, khó quá.” Ứng Hiểu Vi nói với mẹ.

Đôi mắt của mẹ cô lấp lánh khi nhìn cô. “Hiểu Vi, những bài thơ này là tài sản quý giá của ba và mẹ. Một ngày nào đó, đây sẽ là món quà của ba mẹ dành cho con khi ba mẹ ra đi. Chúng sẽ giữ cho con an toàn trong phần đời còn lại của con.”

“Tại sao mẹ và ba không ở lại? Món quà có ý nghĩa như thế nào?” Ứng Hiểu Vi ngây ngô hỏi.

“Một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-mu-vo-ngoc/458622/chuong-161.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.