“Ngọc Tuyết con gái tôi rất tốt bụng và hiền dịu. Con bé đã phải chịu đựng rất nhiều từ khi còn nhỏ để nhường mọi thứ và chăm sóc cho một người chị ngây thơ như Hiểu Vi. Nhị thiếu gia, cậu có thể cười vì chuyện này nhưng con bé vẫn lo lắng cho Hiểu Vi kể cả sau khi kết hôn, nên cứ cách vài ngày con bé lại đến thăm.”
Trương Thiên Hàn nghe xong vô cùng thích thú nhìn Ứng Hiểu Vi.
Ứng Hiểu Vi cúi đầu xoắn các ngón tay vào nhau, không dám nói.
Trương Thiên Hàn nhướng mày nhìn Bùi Ngọc Tuyết. “Vậy à? Bùi tiểu thư thực sự †ốt bụng và đạo đức.”
Bùi Ngọc Tuyết ngượng ngùng đỏ mặt.
Vẻ mặt Ứng Hiểu Vi bối rối, cô hỏi. “Cậu thích em gái của tôi sao?”
Trương Thiên Hàn sững sờ. Phương Dạ Ngôn và Bùi Ngọc Tuyết nhìn Trương Thiên Hàn với đôi mắt sáng ngời. Nụ cười của anh có chút cứng ngắc.
Rõ ràng là anh nói anh chỉ thích Bùi Ngọc Tuyết là cô gái lịch sự, điềm đạm nhưng anh không có nói rằng anh thích cô. Làm thế nào anh có thể trả lời điều đó?
Ứng Hiểu Vi nghiêm túc nói. “Mẹ tôi nói rằng em gái tôi là cô gái đẹp nhất trên thế giới này. Ai kết hôn với em gái tôi phải có phúc ở kiếp trước. Nếu cậu cũng khen em gái tôi tốt bụng và có đạo đức thì cậu phải thích em ấy. Tại sao cậu không cưới em ấy?”
Với việc Phương Dạ Ngôn nói với cô như thế này, Trương Thiên Hàn vẫn có thể khen Bùi Ngọc Tuyết là người tốt và có phẩm hạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-mu-vo-ngoc/458547/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.