Nói xong anh liền đứng dậy, Ứng Hiểu Vi cúi đầu chào ba me nuôi rồi nối gót theo sau anh.
Cả ba người đều sững sờ khi nhìn cô đi theo Trương Thiên Dương một cách hào hứng.
Phương Dạ Ngôn cảm thấy như muốn phát điên lên khi mọi thứ không như bà mong muốn.
Hai mẹ con bà đều muốn lợi dụng Ứng Hiểu Vi để đổi lấy quyền lợi, nhưng không ngờ cô lại có được hạnh phúc đã thế còn bị mất tiền. Trên thực tế, họ không bao giờ muốn cô sống vui vẻ như vậy.
Tình trạng hiện tại của Ứng Hiểu Vi không phải như bọn họ muốn thấy.
Trương Thiên Dương bị mù đã đành chẳng lẽ não cũng có vấn đề. Anh không thấy rằng cô rất ngốc? Làm thế nào mà anh có thể yêu và chiều chuộng cô nhiều như vậy?
Anh thậm chí đến thăm Bùi gia vì lợi ích của cô? Họ còn không ở lại vài ngày, họ đến chỉ vì tiền.
Điều này quả là một sự sỉ nhục đối với người nhà họ Bùi.
Rốt cuộc Ứng Hiểu Vi ngốc thật hay chỉ giả vờ? Họ không biết. Trong lúc hai mẹ con tức điên một thì Bùi Khánh Hùng tức điên mười.
Ông vung tay tát vào mặt Bùi Ngọc Tuyết.
“Lại là ý tưởng của mày, có phải không? Danh tiếng của gia đình họ Bùi bây giờ đã bị mày bôi nhọ rồi. Mày nghĩ nhà họ Trương là thứ mà mày có thể chơi sao?”
Bùi Ngọc Tuyết không nói nên lời. Một lúc lâu sau, cô kêu lên chừng như rất oan ức.
“Ba đánh con? Ba, sao ba có thể đánh con? Con là con gái ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-mu-vo-ngoc/458515/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.