🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy nhiên, khi người quản gia quay lại nhìn thiếu gia của mình, ông không thể không tự hỏi tại sao Trương Thiên Dương lại mỉm cười.

Đây là… một nụ cười đầy mưu mô.

Ứng Hiểu Vi không chút do dự trả lời.

“Được.”

Nó giống như một cảnh ngay từ trường mẫu giáo – một đứa trẻ trả lời câu hỏi của giáo viên một cách nhiệt tình, to và rõ ràng.

“Vậy thì, Hiểu Vi, đi chuẩn bị bồn tắm cho tôi và giúp tôi tắm.” Trương Thiên Dương nói, giọng bình thản.

Trong khi đó, trái tim của Ứng Hiểu Vi trong lồng ngực đập không ngừng. Cô không ngờ anh lại nói ra những điều như thế này.

Cô đã hoàn toàn mất cảnh giác, và do đó khá bối rối.

Cô nghiêng đầu một cách ngây thơ và tỏ ra bối rối.

“Em có thể sẵn sàng lấy nước, nhưng anh muốn em tắm cho anh như thế nào? Anh đã lớn rồi, không có thể tự mình tắm rửa sao?”



Trương Thiên Dương gật đầu đáp. “Tôi mù nên không thể nhìn thấy. Em phải giúp tôi chứ, đúng không? “

“Trời ơi, có ai không, giúp tôi với: Ứng Hiểu Vi kêu thâm trong bụng.

Tuy nhiên, Khuôn mặt của cô trông như thể cô rất đau lòng trước tình trạng của anh.

“Trương Thiên Dương thật đáng thương.

Trái tim em đau thay cho anh.”

Trương Thiên Dương tiến lên hai bước và cảm thấy cô ở trước mặt anh. Anh đưa tay xoa đầu cô.

“Từ nay em sẽ là vợ anh, về lâu dài sẽ phải giúp anh mấy thứ này.”

Ứng Hiểu Vi nắm lấy tay Trương Thiên Dương gật đầu. “Được rồi, em sẽ là đôi mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-mu-vo-ngoc/458479/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.