🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ánh mắt Trương Thiên Dương không nhúc nhích.

Ứng Hiểu Vi cẩn thận nói. “Anh thật sự không nhìn thấy gì sao?”

Trương Thiên Dương vẫn im lặng.

“Vậy thì, em sẽ là đôi mắt của anh. Mặc dù em có hơi ngốc, nhưng em sẽ siêng năng. Từ bây giờ, anh nên nắm tay em khi phải bước đi hay di chuyển. Em sẽ là một cây gậy nhỏ của anh.” Ứng Hiểu Vi vô tư nói.

Trái tim của Trương Thiên Dương lập tức mềm ra trước quyết tâm của cô và khóe môi anh cong lên thành một nụ cười ấm áp.

Đột nhiên, có tiếng gõ cửa.

“Mời vào.” Trương Thiên Dương lớn tiếng thông báo, vỗ vỗ vai Ứng Hiểu Vi. “Đồ ăn ngon ở đó. Hãy tự mình ăn đi. ”

Ứng Hiểu Vi mừng rỡ chạy nhanh về phía hai người hầu bưng hai khay thức ăn đi vào.

“Ồ!” Ứng Hiểu Vi kêu lên, trong mắt hiện lên vẻ phấn khởi.

Bác Văn đi theo đám người hầu vào, dọn đồ ăn xong, bác ra hiệu cho bọn họ rời đi.

Ứng Hiểu Vi gắp một miếng thịt kho trước khi chạy về phía Trương Thiên Dương, nước thịt bắn tung tóe trên chiếc váy cưới của cô và khắp cả sàn nhà.

Bác Văn kinh ngạc đến mức không kịp phản ứng.

“Thiếu phu nhân, cẩn thận một chút chứ.” Ông lấy khăn lau nước thịt đổ dưới sàn.

Ứng Hiểu Vi kiễng chân đút miếng thịt vào miệng Trương Thiên Dương.



Trương Thiên Dương quay đầu né tránh. Anh nắm lấy cổ tay cô và đẩy bàn tay đang cầm thức ăn của cô ra khỏi người mình.

“Hiểu Vi, tôi không muốn ăn nó. Em có thể ăn, tất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-mu-vo-ngoc/458476/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.