Hôm ấy, Cầm Du nhận được cuộc gọi của bà Cầm gọi hai vợ chồng cô về ăn bữa cơm. Có điều, do tính chất công việc nên Diệp Lục Bắc đến tầm trưa mới qua được nên Cầm Du đã về nhà trước.
Còn về chuyện của Diệp Hải Lâm và Lý Tiểu Mân thì Diệp Lục Bắc sau khi biết chuyện đã nói với cô rằng hắn sẽ xử lý mọi chuyện còn lại. Cầm Du cũng chỉ biết vậy thôi, bước sang tháng thai kỳ thứ 5 rồi, bụng cô càng ngày càng to ra nên đi lại cũng rất khó khăn. Hiện tại cô chỉ muốn yên ổn để sinh cục cưng ra mà thôi.
Cầm Du vừa mở cửa xe đi xuống, thấy ba mẹ cô đã đứng chờ sẵn ở cổng thì vui mừng. Nhưng câu đầu tiên mà mẹ cô hỏi chính là.
- Con rể đâu? Sao con rể không đến đây cùng con?
- Lục Bắc bận việc ở công ty, tầm trưa anh ấy mới qua dùng cơm được.
- Vậy sao không đợi chồng con rồi hãy về đây cùng?
- Mẹ, con là con gái của mẹ đấy!
- Thôi chết, suýt nữa mẹ quên mày là con gái của mẹ.
Nói đến đây, mẹ Cầm quay người đi vào trong trước. Cầm Du cảm thấy vô cùng ấm ức mà không có chỗ xả tức. Từ khi có sự xuất hiện của Diệp Lục Bắc là cô hệt như con ghẻ vậy. Diệp Lục Bắc thì được cái tích sự gì chứ? Không phải là vì hắn có cái gương mặt đẹp trai một chút thu hút mẹ cô sao?
Cứ hở 1 tý ra là lại con rể này con rể nọ. Nghe mà phát bực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-moi-rat-hoan-hao/951071/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.