- Diệp Lục Nam, tôi không biết trước đây tôi với anh có mối quan hệ gì. Nếu nhớ lại được, tôi sẽ nói với anh. Còn không, mong anh hãy coi như anh là anh chồng tôi là được. Đừng thân thiết với tôi quá, nếu anh không muốn Diệp Lục Bắc coi anh như kẻ thù.
Sống chung với Diệp Lục Bắc được 1 thời gian tuy không dài nhưng cô có thể biết được phần nào con người của hắn.
Tốt nhất là cô nên tránh xa những người cần tránh xa, nếu không cô sợ Diệp Lục Bắc lại điên lên. Khi đó, nhất định sẽ có án mạng mất.
- Cầm Du, anh đợi em từng ấy năm… Chẳng lẽ, em không có chút cảm xúc gì khi gặp anh sao? Trước đây, em chưa từng đối xử như vậy với anh…
Diệp Lục Nam cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Từng chữ từng câu anh ta nói lọt vào tai của Cầm Du khiến cho đầu cô bắt đầu xuất hiện những ký ức lạ. Mỗi lần những ký ức đó xuất hiện, cô cảm thấy vô cùng đau đầu. Đến khi Cầm Du loạng choạng lùi về phía sau thì một trong hai vệ sĩ tiến tới đỡ lấy cô.1
- Phu nhân, chúng ta về thôi. Đêm rồi, ngoài cảng này rất lạnh. Diệp tiên sinh nhất định sẽ rất lo lắng cho cô.
- Diệp Lục Bắc biết chuyện này rồi sao?
Cầm Du hỏi tên vệ sĩ.
Chỉ thấy anh ta do dự một lúc rồi gật đầu.
Cầm Du thở dài rồi theo anh ta lên xe trở về. Còn Diệp Lục Nam đứng đó, bất động không nhúc nhích. Lát sau, bàn tay của anh siết chặt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-moi-rat-hoan-hao/951068/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.