- Ý của anh là gì đây? Nếu em không yêu anh, thì em sẽ không chấp nhận kết hôn với anh đâu!
- Vậy, trước kia em chấp nhận kết hôn với Giang Niên, em cũng yêu anh ta sao?
Chuyện này thì Cầm Du không sao mà chắc chắn được. Năm đó, cô vẫn còn trẻ. Mà Giang Niên chính là người đàn ông lý tưởng của cô. Do ba mẹ anh ta và ba mẹ cô hay qua lại với nhau nên từ nhỏ Cầm Du coi như đã được hứa hôn với Giang Niên.
Nhưng vì cô quá hoàn hảo. Mỗi lần đến chơi là ba mẹ anh ta đều so sánh nên khiến cho Giang Niên bị tự ái. Không những vậy, mỗi khi hai người người đi gặp bạn bè, họ thường nói đùa rằng cứ để để cho Cầm Du đi kiếm tiền, Giang Niên chỉ cần ở nhà nấu nướng là được.
Cũng vì câu nói đó mà sau khi hai người kết hôn, số lần Giang Niên và cô gặp nhau còn ít hơn cả khi hai người chưa kết hôn. Cầm Du vì nhẫn nhịn, muốn ba mẹ hai bên gia đình vui vẻ nên mới âm thầm chịu đựng sự lạnh lẽo khi lấy chồng. Rồi đến hôm anh ta không biết mặt dày dẫm Lý Tiểu Mân về. Khi đó, Cầm Du mới nhận ra bản thân đã ngu đến mức như thế nào.
Cô và Giang Niên ngay từ đầu không nên kết hôn với nhau. Kết cục của cả hai cũng sẽ không tồi tệ đến bước đường cùng như thế.
Nghĩ đến đây, Cầm Du vươn hai tay giữ chặt lấy hai bên má của Diệp Lục Bắc, ép hắn đối diện với mặt mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-moi-rat-hoan-hao/951062/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.