Lục Bắc, cậu cứ bình tĩnh đã. Diệp Khuê cũng không có cố ý cầm chiếc nhân cưới của vợ cậu đâu.
Phó Hàng muốn giải thích, ai ngờ anh ta bị Diệp Lục Bắc túm lấy cổ áo chất vấn.
- Cầm Du sao rồi? Tôi muốn biết tình hình của cô ấy ngay.
- Cậu... Bình tĩnh buông cổ áo mình ra đã chứ.
Phó Hàng cảm thấy cổ của mình sắp bị siết chặt đến nơi vậy. Quen biết Diệp Lục Bắc từ nhỏ đến lớn, Phó Hàng chưa từng thấy thằng bạn mình kích động như thế. Phải nói rằng Diệp Lục Bắc là kiểu người lầm lì. Có chuyện gì cũng rất bình tĩnh, không bao giờ bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài. Vậy mà, vì vợ mình lại thành ra cái bộ dạng như hiện tại thì thật là kỳ lạ.
Diệp Lục Bắc dần buông cổ áo của Phó Hàng ra. Phó Hàng thấy bất ổn, phải đứng cách ra xa một chút mới dám lên tiếng.
- Cầm Du bị đâm vào chỗ hiểm. Mặc dù phẫu thuật khá thành công nhưng vẫn đang trong tình trạng hôn mê.
- Có thể tỉnh lại không?
- Có thể, nên cậu cứ yên tâm. Có tôi ở đây rồi, Thần Chết nào lại dám mang vợ cậu đi được chứ.
Trong khi Phó Hàng đang thao thao bất tuyệt thì Diệp Lục Bắc cắn răng bỏ ra khỏi phòng. Hắn muốn đi tìm phòng bệnh của Cầm Du. Chỉ khi nào hắn nhìn thấy cô thì hắn mới yên tâm được.
Thấy Diệp Lục Bắc không để ý đến mình, Phó Hàng lập tức quay người chạy ra cửa rồi nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-moi-rat-hoan-hao/2760066/chuong-65.html