Khi có được sự đồng ý của Diệp Lục Bắc, Cầm Du liền nhanh chóng đến chỗ phòng chứa thi thể của Giang Niên xem qua.
Khi pháp y mở tấm vải trắng kia ra, Cầm Du phải cố lắm mới không nôn hết ra. Quả thật, nhìn Giang Niên trong cái bộ dạng này… Cô cũng cảm thấy không nỡ… Dù sao, trước đây, cô đã cùng anh ta có một khoảng thời gian sống chung. Anh ta bị như vậy, cũng là do anh ta mà ra.
Nhưng, ai mới là người giết anh ta chứ?
Trong khi Diệp Lục Bắc đi ra ngoài nói chuyện với luật sư riêng thì Cầm Du đi trước cửa phòng chứa xác đứng đợi. Chắc cảnh sát đã thông báo cho ba mẹ Giang Niên về chuyện này rồi. Cứ nghĩ đến sự đau khổ của ba mẹ Giang Niên, cô lại thấy tự trách bản thân.
Quả thật, họ đối với cô rất tốt. Từ nhỏ đến bây giờ coi cô như con gái mà đối xử. Thậm chí, nhiều lúc còn hơn cả con gái…
Đang trong lúc suy nghĩ, có hai người cảnh sát trẻ tuổi đi đến. Chắc do không biết Cầm Du chính là vợ của Diệp Lục Bắc nên thản nhiên bất bình.
- Vị Diệp tiên sinh đó tưởng bản thân có quyền, có tiền nên muốn làm gì thì làm hay sao? Ở hiện trường đâu đâu cũng là dấu vân tay của anh ta. Không những thế, thanh sắt đánh nạn nhân cũng có, lại không có bất kỳ chứng cớ ngoại phạm nào mà vẫn được bảo lãnh ra ngoài.
- Chú không biết sao? Anh ta có họ hàng với Cục Trưởng Cục cảnh sát, thân phận như vậy đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-moi-rat-hoan-hao/239920/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.