- Chị xinh đẹp, em không thể hiểu nổi vì sao chị lại nhìn trúng cái tên này nữa. Nói tóm lại thì anh trai em vẫn là tốt nhất.
Diệp Khuê nhanh tay nghe lời anh trai mà cầm điện thoại lên quay, lắc đầu cảm thán.
Giang Niên bị mấy người này làm cho tức đến nỗi không thể làm gì được. Anh ta chỉ thẳng tay vào mặt của Cầm Du cảnh cáo một câu rồi cùng Lý Tiểu Mân quay người bỏ đi.
Cầm Du không những không sợ lại còn vẫy tay làm một câu xanh rờn.
- Luật sư đã sắp xếp lịch khác rồi. Hẹn gặp anh ở toà vào 3 ngày nữa. Nhớ đến đúng giờ đấy, tôi không muốn bị anh làm cho mất mặt đâu.
Đợi cho 2 cái con người kia rời đi, Cầm Du mới thu lại nụ cười. Giang Niên khốn kiếp! Lại dám làm loạn ở lãnh thổ nghỉ ngơi của cô! Để cái hôm ly hôn xong thử xem, cô sẽ cho anh ta sáng hai cái con mắt ra.
Bất giác, Cầm Du vô tình liếc nhìn về phía của Diệp Lục Bắc. Cô cảm thấy cái khoảnh khắc môi chạm môi đó thật là hoang đường.
Chết tiệt! Nụ hôn đầu của cô tại sao lại có thể biến mất một cái đơn giản như vậy chứ?
Lúc này, Diệp Khuê tiến đến gần, vỗ nhẹ lên vai của Cầm Du mà lắc đầu nói.
- Chị hôn anh trai của em, nhớ phải chịu trách nhiệm đó.
- Cái này không phải do em đẩy chị hả?
- Có sao? Em tưởng chị muốn nhào vào lòng anh trai em chứ?
Cái con bé này... Cầm Du cảm thấy bản thân rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-moi-rat-hoan-hao/239895/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.