Thế là mỗi khi tranh thủ ở nhà được, tôi lại thử lôi kịch bản ra nói chuyện đóng phim với Phong Bà Bà. Cũng nhờ thế mà tôi nhận ra, cái kịch bản phim này Phong Bà Bà nắm rõ từ đầu đến cuối, thậm chí còn nhớ rõ hơn cả tôi, từng chi tiết nhỏ cũng biết!
Tôi nghi hoặc trong lòng, chuyện này thật quá kỳ lạ. Phong Bà Bà suốt ngày chỉ ở nhà, không đến phim trường, không nghe ai kể, còn chưa mở quyển kịch bản ra xem lấy một lần, làm sao bà lại biết rõ tình tiết như vậy chứ?
[...]
Tối hôm đó, tôi đột nhiên thấy Phong Bà Bà lôi bộ hỷ phục và cái mũ đội đầu ra. Tôi chột dạ, cười cười nịnh nọt bà:
"Phong Bà Bà, bà thương con nhất mà, con đang bận đóng phim, đừng bắt con lấy chồng vào lúc này mà...."
Phong Bà Bà chỉ hơi mỉm cười, cốc đầu tôi một cái: "Đứa trẻ ngốc!"
Đêm đi ngủ, lần đầu tiên tôi mơ thấy mình ngồi trong phòng tân hôn, mặc bộ hỷ phục đỏ thắm, ngồi chờ tân lang của mình đến, nhưng chờ mãi chẳng thấy ai. Trên bàn có một chén rượu, tôi vô thức cầm lên uống, sau đó gục xuống....
Chẳng mấy lúc mà tôi đã quay hết các cảnh không chung với Dạ Huyết. Ông đạo diễn rất hài lòng với diễn xuất của tôi. Tôi thở phào nhẹ nhõm, vậy là tốt rồi, bây giờ chỉ cần ổn định tâm lý khi phải đối diện với Dạ Huyết là có thể diễn nốt các cảnh quay còn lại rồi....
Cảnh quay cuối cùng của tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-vo-ma/2732167/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.