Chương trước
Chương sau
Tôi nghe đến đây, hai tai ù ù, đầu ong ong. Điều tôi cố gắng trốn tránh bấy lâu nay cuối cùng vẫn xảy ra.

Tôi và Dạ Huyết là hai anh em.

Rốt cuộc anh ấy có mục đích gì, đã biết chúng tôi là hai anh em mà vẫn cố tình tiếp cận tôi, tán tỉnh tôi, khiến tôi có tình cảm với anh ấy?

Một nửa linh hồn đang ở trong người tôi cũng là Dạ Huyết cho, tôi chợt nảy ra một ý nghĩ trong đầu. Tôi chỉ có nửa linh hồn, nên mới hay gặp chuyện xui xẻo, bị ma quỷ trêu ghẹo. Dạ Huyết cũng chỉ có nửa linh hồn, vậy thì mệnh anh ấy cũng có khác gì tôi đâu?

Tôi chạy một mạch ra bờ sông. Nếu tôi chết đi, một nửa linh hồn của Dạ Huyết sẽ được trả lại cho anh ấy. Tôi cũng chẳng cần phải sống trong nỗi dằn vặt giữa chuyện kiếp trước với kiếp này nữa.

Tôi không phải kẻ hồ đồ coi mạng sống của mình là thứ để đùa bỡn. Tôi chỉ xuất phát từ tình cảm với Dạ Huyết, tôi không muốn anh ấy cũng giống như tôi, chỉ có một nửa linh hồn, sống cuộc sống bị ma quỷ đeo bám trêu ghẹo.

Tôi cứ ngồi bần thần nhìn xuống dòng nước như vậy, nhìn hình phản chiếu của mình. Mấy ngày nay công việc căng thẳng, và cũng có quá nhiều việc cần phải suy nghĩ, khuôn mặt tôi hốc hác phờ phạc trông thấy. Chợt có tiếng cười khúc khích vang lên bên tai, tôi giật nảy người, phát hiện khuôn mặt hình phản chiếu của mình từ bao giờ đã biến thành một khuôn mặt khác lạ hoắc.

Cô ta cười vô cùng sảng khoái, tôi càng nghe càng thấy lạnh toát sống lưng.

"Âm Dạ Nguyệt, mày không cần sống nữa thì để tao sống thay cho..."

Cô ta vừa dứt lời, một khoảng nước xung quanh thi nhau xuất hiện những bóng ma khác, bọn họ mỗi người một câu, nói đi nói lại câu nói đó.



"Mày đúng là đồ lẳng lơ, vừa quyến rũ Phong thiếu chủ, vừa muốn làm con dâu Thuỷ Thần..."

Bọn họ mắng nhiếc lăng mạ tôi rất nhiều, trong phút chốc tôi như được thức tỉnh.

Nếu tôi chết đi, chắc gì Dạ Huyết đã vui vẻ sau khi nhận lại nửa linh hồn chứ?

Còn cả Phong Bà Bà nữa, bà ấy là mẹ ruột của tôi, mấy trăm năm chờ đợi tôi đầu thai sang kiếp khác, nếu kiếp này tôi cũng chết sớm, bỏ bà lại, không biết bà sẽ đau khổ đến mức nào?

Tôi không biết bà đã làm gì để tồn tại trên đời mấy trăm năm, có khi nào bà cũng là một hồn ma không? Nếu bà là một hồn ma thật, bằng cách nào đó mọi người có thể nhìn thấy bà được, tạm thời tôi cũng chưa biết lý giải như thế nào.

Tôi nghĩ đến những lúc có người đến xem quẻ, Phong Bà Bà cũng chẳng bao giờ để họ tiếp xúc quá gần với mình,  mà luôn sai tôi truyền lời qua lại. Trước đây tôi còn thắc mắc, nhưng bây giờ có lẽ tôi đã hiểu rồi.

Vì bà sợ người ta sẽ phát hiện bà là một hồn ma.

Tôi cẩn thận suy nghĩ, đứng dậy, trở về nhà.

Nếu số mệnh đã an bài tôi là Vợ Ma, còn Dạ Huyết cứ nhất định muốn nối lại duyên tiền kiếp với tôi, vậy thì tôi có cố gắng trốn tránh cũng có ích gì?

Tôi nên cho Dạ Huyết một cơ hội, cho cả hai chúng tôi một cơ hội.

[...]



Nhờ có Dạ Huyết thuyết phục mà Phong Bà Bà đã đồng ý đóng phim. Dù chỉ góp mặt một vài cảnh cuối phim nhưng bà cũng đủ khiến cho ông đạo diễn khen nức nở. Ông ta luôn miệng xuýt xoa:

"Tôi không ngờ bà ấy chỉ là một bà lão tám mươi tuổi chưa từng rời khỏi thôn đấy! Cứ như từ trong kịch bản bước ra vậy!"

Tôi nghĩ thầm trong bụng, ông đoán đúng rồi đấy, Phong Bà Bà chính là từ trong kịch bản bước ra.

Tôi vẫn chưa nói với bà chuyện tôi đã biết thân thế thật sự của mình, biết bà là mẹ ruột của mình. Mà tôi cũng không có ý định nói, tôi sợ bà lại nghĩ linh tinh, nghĩ rằng bà có lỗi với tôi. Hai mươi năm qua bà bù đắp cho tôi như vậy là quá đủ rồi, tôi không muốn bà phải áy náy với tôi nữa.

[...]

Phim đã quay xong, đang trong giai đoạn chỉnh sửa kỹ xảo, tôi nghe nói sẽ nhanh được ra mắt thôi. Dạ Huyết càng ngày càng quan tâm tôi hơn, không phải mua sắm đồ, thì cũng là đưa đi ăn, ngày nào cũng như ngày nào. Anh ấy còn bằng cách nào đó giúp tôi ký được hợp đồng với công ty giải trí, bây giờ tôi coi như cũng là một nghệ sĩ nhỏ rồi.

Tôi tất nhiên là rất vui, nhưng đối với mối quan hệ yêu đương này, tôi vẫn thấy áp lực rất lớn. Nhỡ mọi chuyện bị báo chí công khai, không biết fan của Dạ Huyết sẽ phản ứng với tôi thế nào đây.

Tối đó, Dạ Huyết đưa tôi đi xem phim. Trước đó anh ấy đã doạ tôi hết hồn một phen. Anh ấy đăng weibo như thế này:

"Đưa bạn gái đi xem phim thì nên xem phim gì?"

Dạ Huyết có rất nhiều fan nữ, nhìn thấy tin này làm sao bọn họ có thể để yên. Hầu hết bọn họ đều có phản ứng là khóc lóc than vãn, nam thần của họ đã có chủ rồi, nói cô gái nào mà tốt số thế, ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.