Bóng người nọ vẫn nấp sau cái xác, chỉ khẽ hé mặt ra một chút để nhìn tôi.
"Là tôi sai, thật sự xin lỗi cô... Tôi cũng chỉ nghe theo kẻ khác sai khiến thôi..."
Tôi trầm mặt, quả nhiên là như thế, có kẻ đứng sau vụ này. Nghi ngờ trong lòng càng sâu, tôi lên tiếng hỏi:
"Có phải là Trần Châu Châu?"
Tôi vừa dứt lời, bóng người nọ bỗng thở hắt một tiếng, ấp a ấp úng nói:
"Cô... đã biết rồi sao..."
Tôi im lặng, dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn cô ta. Tôi vừa mới nhớ ra lá bùa mà Phong Bà Bà cho tôi có tác dụng xua đuổi những hồn ma mới chết. Có nó trong tay, tôi chẳng việc gì phải sợ cô ta cả.
Thấy tôi vẫn lăm lăm giơ lá bùa ra, cô ta có vẻ sợ hãi lắm, run lẩy bẩy nói tuôn một tràng:
"Thật sự không phải tôi có chủ ý hại cô mà... Tôi chỉ nhất thời bị tiền làm mờ mắt thôi..."
Tôi cảm thấy có thể nghe được chút thông tin gì đó từ miệng cô ta, bèn thu lá bùa lại. Cô ta thở phào một hơi nhẹ nhõm, ló mặt ra, khuôn mặt trắng bệch vô hồn, trên mặt nổi đầy gân xanh, quanh miệng còn có bọt trắng sùi ra.
Cô ta chỉ chỉ vào cái xác nọ, giọng điệu nghe vừa tức giận vừa buồn thảm:
"Là hắn dụ dỗ tôi, hắn nói tôi đợi hắn lừa được tài sản của Trần Châu Châu, lúc đó hắn sẽ cưới tôi làm vợ..."
"Lúc cô mới xuất hiện trong danh sách nghệ sĩ của công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-vo-ma/2732127/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.