Lúc này, Lãnh Mạch thấy trong mắt người phụ nữ này hiện lên một tia khoái cảm.
Trông cô nhát gan, ngoan hiền, hóa ra người phụ nữ này cũng có ác quỷ ẩn trong lòng, lần đầu tiên giết một người đàn ông, cô dứt khoát và kiên quyết như vậy. một ít máu văng trên mặt, cô giơ tay lên, tùy ý lau đi, như thể không sợ giết người chút nào.
“Trả con dao lại cho anh” Cô gái nhỏ đưa con dao dính máu cho anh.
“Thứ bẩn thỉu như vậy, không cần.” Lãnh Mạch lạnh lùng nói.
Cô gái nhỏ ném con dao xuống đất: “Đi thôi”
Lần này Lãnh Mạch không hề chống lại cô, đưa cô và Viêm Đế, ba người họ cùng nhau rời khỏi đồn cảnh sát, đương nhiên khi rời đi, Lãnh Mạch đã xóa ký ức của những người đó.
Trên đường đi, cô gái nhỏ hỏi Lãnh Mạch những người ở đồn cảnh sát có chuyện gì, Lãnh Mạch sốt ruột trả lời: “Cô quan tâm sống chết của bọn họ làm gì? Cô cũng đã giết người rồi thì sợ gì chứ?”
“Chuyện nào ra chuyện đó, được không? Tôi giết người cảnh sát đó vì anh ta muốn tấn công tôi, nhưng những người này thì khác. Tôi không có thù oán gì với họ, và họ cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc làm hại tôi, phải xử sự như thế nào. Ít nhất thì anh phải thế biết phân biệt người tốt và người xấu, giết người bừa bãi, thì có khác gì tội phạm chứ?”
Lãnh Mạch không nói nên lời, người phụ nữ này không chỉ mắng anh, chỉ vào anh, hiện tại còn đang cùng anh tranh cãi, quá ngang ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-cua-em/1678234/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.