Khi Lãnh Mạch đến tòa nhà của nhà họ Vương, nhìn thấy người phụ nữ ngốc nghếch kia đang ngẩn người, khi nhìn thấy cô, anh đột nhiên tức giận không hiểu được, thái độ không tốt giật lấy chiếc hộp trên tay cô.
Cô ngây người nhìn anh: “Trông anh khác xa với hồn ma mà tôi tưởng tượng.”
“Tốc độ chậm như vậy, thật sự là vô dụng.” Người phụ nữ này cũng giống như những người phụ nữ khác, chỉ đánh giá người ta qua vẻ bề ngoài, bê ngoài, anh cảm thấy những người phụ nữ như vậy cực kỳ phiên phức.
“Không phải là do cô à? Nếu như không phải cô để lại dấu vết trên người tôi, chẳng lẽ ma xui quỷ khiến tôi lại làm loạn như vậy sao?” Người phụ nữ đáng chết này dám mắng anh!
Trên đời này, người phụ nữ này nhất định là người phụ nữ mắng anh nhiều nhất!
Nhìn mãnh liệt theo hướng ngón tay của người phụ nữ đã chết này, có một con lão quỷ răng vàng mặc áo xanh quân đội ở cửa sân thượng.
Lãnh Mạch ngạc nhiên, lão quỷ này không phải là…Viêm Đế, một trong ngũ đế thời thượng cổ sao?
Làm thế nào lại xuất hiện ở đây?
Viêm Đế này là nhân vật trong truyên thuyết, dù sao cũng nên lễ phép.
Lãnh Mạch đang định chào hỏi, nhưng Viêm Đế đột nhiên quỳ xuống trước mặt anh: “Đại nhân tha mạng, đại nhân buông tha cho tôi đi…”
Có chuyện gì vậy? Viêm Đế sao tự nhiên lại như này?
Theo một hướng mà người phụ nữ ngu ngốc không thể nhìn thấy, Viêm Đế bí mật nháy mắt với Lãnh Mạch, bảo Lãnh Mạch không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ma-cua-em/1678228/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.