Chương trước
Chương sau
“Tôi không quan tâm, lần sau tôi cũng phải lôi Lưu Nguyệt phân phát cơm chó số lượng lớn như các anh!”
“Cậu?”
Lãnh Mạch khinh miệt cười xuỳ: “Cậu dám làm vậy với Lưu Nguyệt trước mặt mọi người mà không sợ sẽ bị con cổ trùng không tên nào đó căn chết à”
Dạ Minh sợ hãi rên: “Sao số tôi lại khổ thế này!”
Làm chúng tôi cười bể bụng.
Thống linh Lương Sinh không đến, ngoài ra cậu con trai thứ hai của ông ta cũng không thấy mặt mũi đâu. Nghe Lãnh Mạch nói họ và Lưu Liêu kêu gọi quân đồng minh ở nơi khác. Lần này chỉ cử Lương U dân một nhóm quân đoàn yêu quái tập trung với chúng tôi Còn về trăm quỷ thì chỉ có thống lĩnh Lương Sinh mới có gây sức ép được cho trăm quỷ nên tất nhiên trăm quỷ chỉ đi thanh thống lĩnh Lương Sinh.
Lâu rồi không gặp Đồng Sênh, tôi hơi nhớ ông ấy thật. Ông ấy vân đang thủ ở Băng Thành đợi chúng tôi chiếm được Lôi Thành sẽ gặp được ông ấy.
Ai cũng uống chè đậu đỏ, nghỉ một lúc rồi Tống Tử Thanh và Si Mị cũng đã đưa nhóm quân lính về.
Hàng người chỉnh tê/ Lãnh Mạch lên ngựa, vân là phong cách ấy, anh vân nói ngắn gọn mấy khích lệ lòng quân: “Chúng ta ắt thăng trận Lôi Thành này “
Anh là người như thế, chỉ vẻn vẹn vài chữ ngắn gọn nhưng hào hùng sức mạnh khiến lòng quân cao vút chứ không dông dài như nhiều lãnh tụ khác trước khi đánh giặc.
Lần này tôi không cưỡi chung ngựa với Lãnh Mạch nữa. Lãnh Mạch cần chiếm được thành trì, không muốn tôi bị thương nên giao tôi cho Tống Tử Thanh.
Mặc dù anh vân rất thích đen mặt ăn giấm chua nhưng luôn nghĩ cho tôi trong những thời khắc quan trọng. Xét từ góc độ nào đó anh rất tín Tống Tử Thanh mới giao tôi cho một người đàn ông khác.
Lãnh Mạch gọi Dạ Minh và Si Mị. Hiện giờ mối quan hệ giữa Lãnh Mạch và Si Mị không còn là vua tôi, mà giống vừa là địch vừa là bạn, chia sẻ cho nhau kinh nghiệm chiến đấu hơn. Một khi đã đánh giặc là những người đàn ông đó sẽ bỏ qua tất cả bức màn ngăn cách để mà cùng đứng trên một chiến tuyến.
Quân đội trong rừng tung bay cờ xí tiến quân đến Lôi Thành dưới sự chỉ huy của Lãnh Mạch.
Mặc dù không có Lạc Nhu và Tống Lăng Phong thủ Lôi Thành những vẫn có nhóm lính đầu lâu và lính vong hồn. Những binh lính này được Lạc Nhu triệu hồi sau đó, lúc đấy Chung Nhiễm và Diêm Vương đã đi nên mới để lại binh lính đó. Mà Lôi Thành dễ thủ khó công, tôi bắt đầu quan ngại hộ Lãnh Mạch vì chút binh lực của chúng tôi.
Quân đội tập trung dưới chân Lôi Thành.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn thấy cờ xí đầu lâu của Lạc Nhu treo trên tường Lôi Thành mà vô cùng khó chịu, nói với Tống Tử Thanh: “Giật cái cờ kia xuống!”
“Tuân lệnh” Tống Tử Thanh nhếch mày và rồi một luồng ánh sáng tránh bản lên đánh vào lá cờ của Lạc Nhu trên tường thành.
Lá cờ rơi phịch xuống đất.
Cùng lúc đó Lãnh Mạch dân quân phát động tấn công.
Các quái vật trong Lôi Thành xông lên nhưng chúng tôi cũng có quái vật, quái vật hai phe đánh nhau. Thống lĩnh quỷ láu cá của tộc Dược Sư đứng sau quái vật không tung các kỹ năng vào quái vật phe chúng tôi thì cũng vứt cổ trùng, hoặc là các cành cây hay cái gì đó. Lạ là sau khi người tộc Dược Sư vứt những thứ đó vào quái vật nhà mình, quái vật và lính của chúng tôi tăng vọt sức chiến đấu ngay lập tức.
“Tộc Dược Sư rất khủng bố trên chiến trường.”
Tống Tử Thanh cưỡi ngựa ngôi sau tôi: “Tộc Dược Sư: có năng lực hỗ trợ mạnh mẽ, có thể tăng gấp đôi tất cả các mặt của chiến sĩ như sức mạnh, tốc độ, thị lực, thính lực, vân vân. Họ bị cấm tham dự phân chia thế giới chúng vì lý do đó”
Đây là lân đầu tiên tôi chứng khiến tộc Dược Sư tác chiến. Chỉ tâm mười mấy người đứng sau đội quân phô bày kỹ năng của họ chứ không làm gì cả, thế nhưng lại điều khiển cả cục diện trận chiến. Giống như Tống Tử Thanh từng nói với tôi có tộc Dược Sư ở đây đã là nôi sợ rồi.
Kinh khủng quá…
Bảo sao Lãnh Mạch lại cử hơn một nửa đại soái bảo vệ họ.
Có sự giúp đỡ của tộc Dược Sư, quái vật Lôi Thành bị quân đoàn quái vật của chúng tôi xé xác như xé giấy. Sau đó quân đoàn quái vật chia ra để binh sĩ của Lãnh Mạch xông lên.
Quái vật mà quỷ láu cá mang đến không biết trèo tường nên đành phải trông chờ binh sĩ của Lãnh Mạch tấn công chiếm đóng tường thành trước.
Tường thành khó tấn công.
Lưu Uý nói với mấy dược sư bên cạnh: “Hô trợ họ, bắt thang lên để quân quái vật vào”
“Vâng” Mấy dược sư nhận lệnh.
Và rồi mấy dược sư đã dùng cách lạ nào đó mà mấy cái thang xuất hiện từ trong hư vô. Cái thang cứ vươn cao lên đến tận tường thành.
Vậy là quân đoàn quái vật có thể leo thang dây được dược sư tạo ra để trèo lên tường thành.
Có quân đoàn quái vật tham gia chẳng mấy chốc tường thành đã bị chiếm đóng.
Cổng thành vân đang đóng vì bị chú pháp phong ấn, binh lính đánh mãi mà vân không mở ra được.
Cuối cùng Lãnh Mạch cũng di chuyển, cơn bão tuyết bùng elen sau lưng anh, anh phất nhẹ tay áo, bạo tuyết ập đến đập thắng vào cổng Lôi Thành Cổng Lôi Thành bị phá, đại soái dân đội quân xông vào. Tiếng binh lính gào thét inh tai, tiếng trống chiêng âm trời, cờ xí của Lãnh Mạch tung bay điên cuông trong gió.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.