Có lẽ tôi đã hiểu vấn đề với đôi mắt của tôi bây giờ một chút. Khi chiến đấu, hoặc bị đe dọa, mắt sẽ chuyển thành trạng thái chuyển động chậm, mọi thứ tôi nhìn thấy sẽ chuyển động chậm và khi mối đe dọa được dỡ bỏ hoặc không có giao tranh, mắt sẽ trở lại bình thường và mọi thứ sẽ trở lại tốc độ bình thường. Đây có phải là một khả năng mới sau khi thay. máu? Liệu đó có phải là phản ứng hóa học do máu của Chí Tôn Vương của Minh giới trong cơ thể của một người sống ở thế giới loài người, như Nhũng và Chung Nhiễm đã nói? Có vẻ như phản ứng hóa học này nên đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi. “Tiểu Đồng, cô thực sự khiến tôi bất ngờ mọi lúc mọi nơi” Tống Lăng Phong nói: “Không ngờ sau khi từ cõi chết trở vê, cô lại có thể có được năng lực như vậy, thậm chí ngay cả tôi cũng không dám nói là tôi có thể hoàn toàn nhìn thấy được những chuyển động của Hồng Hồng, nhưng cô thì có thể thoát khỏi nó rất nhiều lần. Tôi phải nói rằng, đôi mắt của cô đã trở nên mạnh mẽ hơn. “ Tôi liếc mắt nhìn Tống Lăng Phong, sau đó nhàn nhạt thu hồi ánh mắt: “Hồng Hồng, hiện tại cô không thể nào uy hiếp tôi, thu tay lai đi” “Dừng lại? Cô đang đùa với tôi sao, Đồng Đồng” Hồng Hồng cười cười: “Không phải là cô có thể tránh đi chiêu thức của tôi thôi sao? Vừa rồi cô cho răng tôi không thể đánh bại cô sao? Cô cho răng cô là người bất khả chiến bại trên đời này? Cô có thể thấy rõ động tác của tôi thì có thể làm gì? A? Ngay cả khi cô có thể nhìn thấy hành động của tôi rõ ràng, vậy, hãy để xem liệu cô có thể chống lại được đại chiêu của tôi hay không!” Hồng Hồng đâm vào cánh tay của mình, để cho máu hoàn toàn nhiêm vào trảm thí kiếm, sau đó trảm thi kiếm liên biến thành một thanh kiếm màu đỏ như máu còn miệng của Hồng Hồng thì đang niệm chú. Tôi biết rất rõ câu thần chú này, đó là huyết tà thuật, một chiêu rất mạnh mẽ. Hồng Hồng không phải là người sống cũng không có giới hạn sinh mệnh, cho nên không cần lo lắng về di chứng của huyết tà thuật, có thể sử dụng huyết tà thuật mọi lúc mọi nơi. Mắt tôi có thể thấy rõ thủ đoạn tấn công của Hồng Hồng, nhưng tôi không biết bây giờ khi cô ấy sử dụng đại chiêu thì tôi có thể phòng thủ được không. Nhìn xuống băng kiếm đặc biệt mỏng manh trong tay, tôi có chút khóc không ra nước mặt. Sử dụng băng kiếm tùy tiện chế ra để chiến đấu chống lại trảm thi kiếm do thợ rèn cấp thân Chung Nhiễm chế tạo ra… Tôi thâm nháy mắt với Tống Tử Thanh, thời điểm mấu chốt nhất định phải tới giúp tôi, ai thèm quan tâm đến chuyện cá cược chứ! “Muốn để cho bọn họ giúp cô sao?” Hồng Hồng nhìn thấu, cực kỳ khinh thường: “Vậy thì phải xem bọn họ có thể giúp cô với tốc độ này không! Cho cô xem thực lực của huyết tà thuật! Đi chết đi! Huyết Hoa, đi!” Mặc dù tên của chiêu thức lớn này có chút quê mùa, nhưng mà đại chiêu này thật sự rất lợi hại, nó có thể biến toàn bộ máu trong cơ thể Hồng Hồng thành đạn, máu còn có thể tách ra các tế bào nhỏ hơn, cộng thêm sức mạnh của trảm thi kiếm của cô ấy, những hạt máu đó sẽ băn vào đối thủ với tốc độ nhanh hơn một viên đạn thường và đó sẽ tỏa ra khắp nơi băn đi 360 độ không có góc chết, không bắn đối phương thì tổ ông thì cũng sẽ đi đời nhà ma thôi. Thậm chí là mắt của tôi cũng không thể bắt được tốc độ của đạn máu này bằng chuyển động chậm được. Thảo nào Hồng Hồng khinh thường Tống Tử Thanh và bảo họ sẽ không thể giúp tôi được, cũng không ngạc nhiên khi Tống Lăng Phong không quan tâm đến việc chúng tôi muốn chơi trò quỷ gì, thì ra tất cả là do họ còn còn ẩn chứa những mánh khóe kinh khủng như vậy! Tại thời điểm Hồng Hồng phát động cuộc tấn công, tôi cũng tạo ra một lá chản băng, bao phủ mình trong băng. Nhưng mà máu thấm quá nhanh, băng của tôi không phải là Lãnh Mạch, không thể chống lại được, Tống Tử Thanh và Bạch Hổ cùng nhau đến hô trợ tôi, nhưng Lão Quỷ đã quá muộn, viên đạn máu đã năm ngay trước mắt tôi rồi! “Tránh ra!” Tôi hét lên theo bản năng và lấy tay che đầu. Cơn đau đã không đến. Tôi sửng sốt và trố mắt. Tất cả đạn máu lít nha lít nhít đều dừng lại trước mặt tôi, những viên đạn máu gần nhất là nửa cm ở giữa trán tôi, và tất cả đạn máu đều dừng lại ở giữa không trung. Chuyện gì thế này? Điều đầu tiên tôi nghĩ đến là Bạch Hổ. Chẳng lẽ là Bạch Hổ đã sử dụng chiêu Đấu Chuyển Tinh Di? Khi tôi quay đầu lại nhìn Bạch Hổ thì thấy cậu ấy thậm chí còn chưa thay đổi hình dạng con người của mình, không kích hoạt chiêu thức của mình, nó vẫn đang mở to mắt nhìn chăm chăm tôi. Tống Tử Thanh cũng giống như vậy, lá chắn bảo vệ Lục Mang Tinh của anh ấy vân đang thi triển, đạn máu bắn quá nhanh, lại không có thời gian sử dụng chiêu thức, anh ấy cũng đang ngạc nhiên nhìn tôi. Trong chốc lát, không khí yên lặng ngay lập tức. “Chậc chậc chậc.” Giọng Tống Lăng Phong đột ngột vang lên: “Thật không ngờ, thật không ngờ, cả đời này của tôi, thật sự có thể nhìn ra năng lực điều khiển không gian.” Điều khiênt không gian? Tôi thân thờ nhìn tay mình. “Điều khiển không gian?” Tống Tử Thanh kêu lên. “Không phải chứ, tôi không nghe lầm chứ, tôi không nhìn lâm đúng không, khả năng điều khiển không gian?” Hàn Vũ mạnh mẽ dụi dụi mắt. Vẻ mặt của Bạch Hổ trở nên cũng trở nên thâm thúy: “Chắc chắn không sai rồi, trong lúc đó, xung quanh cơ thể cô gái nhỏ có những luồng khí chuyển động, tôi có thể cảm nhận được không gian đang vặn vẹo ngay lúc đó.” Không gian vặn vẹo? Điều này. Sau khi Hồng Hồng sử dụng đại chiêu thì ngã quy xuống đất: “Thật không ngờ sau khi thay máu sẽ xảy ra loại phản ứng này!” Bốp, bốp, bốp. Tống Lăng Phong vô tay: “Không tệ, không tệ, Tiểu Đồng, cô thật sự rất tốt. Hiện tại tôi đã bắt đầu có chút hối hận, tôi hối hận vì đã chọn cô làm vật chứa hình nhân màu đỏ. Ai có thể ngờ răng cô có thể trưởng thành đến trình độ đáng kinh ngạc này, ngay cả thuật điều khiển không gian cũng có thể được sử dụng. Cô có biết rằng trong hàng chục nghìn năm qua đã xuất hiện biết bao nhiêu cường giả khác nhau, nhưng chỉ một người có thể sử dụng loại thuật điều khiển không gian nghịch thiên này. Cô là người thứ hai.” Bạch Hổ nói sau lưng tôi: “Người đầu tiên sử dụng thuật điều khiển không gian là Huyền Đế Chuyên Húc, một trong Ngũ Đế thời thượng cổ” Huyền Đế Chuyên Húc… Lão Quỷ? Tôi không ngờ… tôi thật sự không ngờ mình lại có học được kỹ năng của Lão Quỷ? “Đây là thiên phú của Huyền Đế. Cũng giống như xích băng của Lãnh Mạch, không ai có thể học được, không ai có thể sao chép nó. Tôi không biết cô có biết Chuyên Húc không, hay mối quan hệ giữa cô và Chuyên Húc là như thế nào, nhưng mà cô có thể truyên thừa lại những kỹ năng của ông ấy thực sự là một kỳ tích, ngay cả con trai ông ấy cũng không thể truyền thừa lại kỹ năng này!” Bạch Hổ nói, nó cũng không biết quan hệ giữa tôi và Lão Quỷ. Kế thừa các kỹ năng của Lão Quỷ? Có lẽ nào cái niêm tin cho răng tôi sẽ đánh bại đối thủ của tôi trong cõi u minh đó là niêm tin mà Lão Quỷ đã để lại? Lão Quỷ… Mặc dù tôi thực sự không biết làm thế nào mà mình có thể sở hữu các kỹ năng của Lão Quỷ nhưng tôi phải thừa nhận răng Lão Quỷ đã cứu tôi một lần nữa. Con người của tôi, thực là… ngay cả khi linh hồn đã biến mất thì Lão Quỷ cũng không thể không lo lắng cho tôi, nên đã lén lút cho tôi một khả năng mạnh mẽ như vậy. Lão Quỷ… Lão Quỷ… Một giọt nước mắt trong suốt như pha lê từ khóe mắt tôi đọng lại thành một giọt sương trong không khí, rồi rơi xuống đất kèm theo một tiếng lanh lãnh giòn giã Tống Lăng Phong nói: “Cô đã trở nên quá mạnh, xem ra nhất định phải giết cô ở đây rồi, không thể để cô tiếp tục phát triển được nữa” Trâm mặc vài giây, tôi nhướng mi, ánh mắt lạnh lùng, khóe môi khế cong lên: “Ông muốn giết tôi? Đến thử xem”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]