Chương trước
Chương sau
So với năng lực của Bất Tri Hỏa, Đồng Sênh không thể đánh bại cậu ta cho dù nó có mạnh đến đâu.
“Bất Tri Hỏa dừng lại!” Nhìn thấy Bất Tri Hỏa sắp nuốt Đồng Sênh, tôi hét lên và chạy đến, kéo Đồng Sênh ra, bảo hộ trong lồng ngực của mình.
Ngọn lửa của Bất Tri Hỏa quét qua, và ngọn lửa phân tán khi chúng chạm vào quần áo của tôi, Bất Tri Hỏa sợ hãi và ngọn lửa bay trong không khí đầy hoang mang.
“Mẹ nhỏ..” Đồng Sênh cũng là sững sờ: “Mẹ nhỏ tại sao muốn…”
“Đồng Sênh, đồ ngốc! Con có thể hỏi ý kiến của mẹ trước khi tấn công không! Con cần phải cân đo thực lực của đối phương trước đã! Nếu con xảy ra chuyện, mẹ còn mặt mũi nào nói cho cha con biết?!
Hả?!” Trong nháy mắt, ý nghĩ sợ mất Đồng Sênh nổ ra.
Lần đầu tiên tôi hét lớn với thằng bé như vậy, khiến thằng bé run rẩy và nghẹn giọng.
“Xin lỗi mẹ nhỏ, con…” Đồng Sênh sắp khóc, đôi mắt to tròn rưng rưng: “Con đã mất đi người cha thân yêu, con không muốn mất thêm người thân nào nữa.
Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ và mẹ con chính là sinh mệnh của con. Con chỉ sợ mẹ tôi có điều gì không ổn, con chỉ…”
Thiếu niên thì thào lại chạm vào nơi mêm mại nhất của tôi kêu một tiếng, con chó đáng chết là tôi đây cũng là đáng tiếc đời này ta không bao giờ bù đắp được, ta chỉ có thể ôm Đồng Sênh càng thêm cứng rắn: “Đồng Sênh, con cũng là sinh mệnh của mẹ. Kiếp trước cũng không thể làm gì cứu được cha con, mẹ hiện tại và tương lai ta sẽ dùng tính mạng bảo vệ con cùng mẹ của con, mẹ tin tưởng năng lực của con, con cũng phải tin tưởng năng lực của mẹ, cho nên đừng để mẹ lo lăng nữa, được không?”
“Được rồi! Sau này con sẽ không còn liêu lĩnh nữa, mọi việc đều nghe theo mẹ nhỏ!” Thăng bé nặng nề gật đầu, sau đó lén lau nước mät.
Tôi xoa đầu thăng bé, rồi thả thằng bé ra, nhìn Bất Tri Hỏa: “Bất Tri Hỏa, lâu rồi không gặp, cậu có nhớ tôi không?”
Bất Tri Hỏa đã đốt quần áo của tôi lúc nãy, hiện tại trông rụt rè, sợ hãi bước tới như một con chó con làm sai chuyện.
Tôi đột nhiên bật cười và mở rộng vòng tay với Bất Tri Hỏa: “Không sao đâu. Tôi sẽ không trách cậu đâu.
Tôi trách đứa con đỡ đầu của tôi quá bốc đồng. Nó làm cậu sợ. Tôi phải xin lỗi cậu ấy chứ”
Bất Tri Hỏa ngay lập tức lao về phía tôi, dưới cái nhìn kinh hoàng của Đồng Sênh, Bất Tri Hỏa chạy vào.
vòng tay tôi, dùng đầu ngọn lửa cựa vào cổ tôi, phát ra âm thanh chít chít làm nững.
“Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ và con quái vật lửa này… biết nhau sao?!”
“Tất nhiên, cậu ấy tên là Bất Tri Hỏa. Cậu ấy là một người bạn của mẹ, người đã giúp đỡ mẹ rất nhiêu” Tôi mỉm cười và chạm vào đầu Bất Tri Hỏa. Ngọn lửa của Bất Tri Hỏa không thể làm tổn thương tôi chút nào: “Bất Tri Hỏa, cậu sao rồi? Đã lâu không gặp, nhớ cậu muốn chết.”
Bất Tri Hỏa càng hét lên sung sướng hơn, như thể nói với tôi rằng cậu ấy cũng rất nhớ tôi.
Tôi cười haha.
“Cô gái nhỏ thực sự thần kỳ” Quỷ láu cá nói: “Ngay cả Bất Tri Hỏa, kẻ phiên phức nhất trong hàng trăm con quỷ cũng có thể là bạn đồng hành của cô. Tôi bắt đầu tin tại sao Nhũng lại đặt cược lớn như vậy vào cô, và có vẻ như thực sự có thể ứng nghiệm lời tiên tri của cô ấy, tương lai của thế giới năm trong tay cô.”
Nó năm trong tay tôi …
Bây giờ tôi thậm chí còn không thể đánh bại Lạc Nhu, chưa kể đến kẻ thao túng đăng sau Lạc Nhu. Tốt hơn hết hãy giao nó cho người đàn ông quyên năng đó để cứu thế giới đi.
Lãnh Mạch…
Nghĩ đến Lãnh Mạch, tôi không khỏi cong môi lên.
“Ông ơi, con nghe nói có người đến chơi ở núi Bất Lương đúng không?!” Giọng một người đàn ông vọng ra từ bên ngoài hành lang. Ngay sau đó, ba người đàn ông chạy vào. Người nói chuyện là người mặc áo choàng trảng xanh và có vẻ là người nhỏ tuổi nhất, vừa đi vào liên hướng Quỷ sai chạy đến: “Ông nội, người ở đâu? Người ở đâu? Là một cô gái xinh đẹp sao?”
“Em ba, em bị mù sao.” Người đàn ông nói chuyện kia mặc đơn giản áo phông quần bò, một tay đút túi quần, cắt undercut có chút không giống truyền thống: “Người sống lớn như vậy đang đứng trước mặt, em còn hỏi ông nội là đàn ông hay đàn bà? Anh nghĩ em không mù cũng thiểu não”
“Em hai, đây có thể không phải là lỗi của em ba, có thể nữ nhân này không lộ ra giới tính, nhìn bộ ngực cũng không lớn bằng của chúng ta” Người cuối cùng nói chuyện lớn tuổi nhất, đẹp trai nhất, mặc quần áo sang trọng, nghiêng đầu đánh giá tôi.
Tôi hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông: “Vừa mới đến đã xem xét bộ ngực của con gái. Tôi nghĩ anh hoặc là một tên lưu manh thì chính là tên vô lại, hoặc là một tên khốn nạn đi”
“Cô! Cô nhóc này, nhỏ tuổi mà còn dám cãi lại tôi?”
“Ha ha ha ha!” Cậu hai và cậu ba đồng thời bật cười: “Anh cả, anh cũng có lúc bị con gái phản kích, ha ha ha!
Anh cả không còn mặt mũi cũng nhìn tôi chăm chăm: “Cô tên gì, còn dám nói cho tôi biết, để tôi nhớ kỹ côi”
Tôi hất cảm lên, không sợ anh ta nói: “Anh có dám nói cho tôi biết tên của anh không? Hay là không dám cho tôi biết anh là ai, sợ tôi sau này tìm anh gây phiên phức?”
“Tôi mà sợ một tên lùn béo như cô gây rắc rối cho tôi sao? Ha, thật là nực cười!” Người đàn ông tức giận, gân xanh của trên trán nổi lên: “Nghe rõ, ông đây tên là Lương U, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, thủ lĩnh tương lai của núi Bất Lương sẽ là ông đây.”
“Tôi tên là Lương Hiền, đứng hàng thứ ba, xin chào cô gái lạ” Người thứ ba vội vàng tự giới thiệu, sau đó lại giới thiệu người thứ hai: “Anh ấy tên là Lương Trì, là anh hai, chúng ta đều là quỷ láu cá”
Người thứ hai tên là Lương Trì khẽ gật đầu chào tôi.
Ông nội Lương Sinh của quỷ láu cá nói với tôi: “Ba cháu của ông lão tôi đây giỏi tất cả mọi thứ, nhưng họ hơi ồn ào. Xem thử cô thích ai, hãy lấy một người”
Giọng điệu này… giống như bán một đứa trẻ.
“Tôi tên là Đồng Đồng, hôm nay tôi đến đây để thỉnh cầu liên minh với quỷ láu cá” Tôi cũng giới thiệu sơ qua về bản thần.
“Tìm chúng ta liên minh?” Anh cả Lương U nghiêm mặt: “Ý cô là, cô chính là người vận động ngoài rìa dưới quyền của Lãnh Mạch, Chí Tôn Vương của Minh giới?”
Tôi gật đâu Đồng Sênh ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh tôi không nói tiếng nào, nếu đổi thành Tống Thiên Ngân, 80% là muốn hét lên rằng tôi là người phụ nữ của Lãnh Mạch hay gì đó.
“Ông ơi, ông đã đồng ý rồi sao?” Lương U hỏi Lương Sinh một lần nữa.
“Người của Dược Sư đang giúp cô gái nhỏ này đến thuyết khách. Ông còn có lý do gì không đồng ý? Hơn nữa cô bé Lưu Nguyệt cũng bị Lạc Nhu bắt đi. Người nhà Dược Sư có ân đối với tộc quý láu cá. Ân tình này phải được đền đáp” Lương Sinh nói.
“Cái gì?P Cô dâu nhỏ Lưu Nguyệt của con đã bị bắt đi?!” Lương Hiền kêu lên: “Aaa không được! Tôi lập tức sẽ chuẩn bị áo giáp và hành trang, bà lão Lạc Nhu của Minh giời, tôi đã nhìn không vừa mắt từ lâu rồi, bây giờ còn động cô con dâu nhỏ của tôi, tôi sẽ đi tính sổ với bà ta”
Lương U và Lương Trì cũng không có bất kỳ phản đối nào, điêu này cho thấy tình cảm của gia tộc quỷ láu cá và gia tộc Dược Sư quả thực rất phi thường.
Tôi quay sang thống lĩnh Lương Sinh: “Thời gian rất eo hẹp, Qủy láu cá đại nhân, Chí Tôn Vương sắp tấn công thành Minh Vương. Kính xin ông hãy thu xếp quân đội của ông ngay bây giờ và đến Minh giới để hỗ trợ”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.